XXXVIII.

1.5K 235 25
                                        



Jitsusaki tỉnh lại trong sự đau nhức toàn thân, nhìn thấy Wakasa, cô vội níu tay áo anh, hỏi.

"Anh Waka, thế nào rồi?"

"Em tự mình xem đi!"

Nói rồi, Wakasa ôm Jitsusaki vào lòng như bế một đứa trẻ con, để cô tựa đầu vào ngực mình, nhìn ra phía trước.

Thấy Izana và Manjirou đang cùng nhau đấu với South, Jitsusaki kinh ngạc đến trợn to mắt.

Từ bao giờ quan hệ của hai người này tốt như thế?

Trước đây mỗi lần thấy Manjirou, Izana đều sẽ nhăn nhó dời đi tầm mắt, ngay cả giao tiếp cũng hạn chế đến cực điểm.m, cậu nói mười câu thì anh trả lời được bốn câu, đa số đều là nói đểu cà khịa nhau, một bộ tư thế như sắp lai vào tẩn nhau đến nơi, hoàn toàn không giống bộ dạng anh em lâu ngày không gặp.

Nhớ lại lời Takemichi nói về cái chết của Izana, Jitsusaki cựa quậy muốn dậy, nhưng cơ thể lúc này không còn nghe theo sự chỉ huy của cô nữa, chúng cứ ì ra vì mất sức.

Wakasa thấy Jitsusaki biểu tình gấp gáp bèn cúi đầu hỏi.

"Sao vậy?"

"Izana sẽ chết mất, em phải cản anh ấy lại!"

"Em hiện tại không còn sức đâu, thằng nhóc đó mạnh hơn em tưởng đấy, đừng lo!"

Mặc dù chỉ mới gặp mặt Izana một lần và đó là từ rất nhiều năm về trước nhưng Wakasa vẫn nhớ như in ánh mắt sát khí của Izana khi Shinichirou nhắc tới Manjirou, nó trống rỗng vô hồn và đầy tuyệt vọng.

Giờ thì khác rồi, Wakasa có thể thấy trong đôi đồng tử màu tử đằng đó ánh sáng mặt trời, dù chỉ là vụn vặt nhưng dù sao Izana cũng đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, còn rất yêu thương em gái nữa.

Jitsusaki mím môi, nhìn chằm chằm về phía anh trai không chịu dời mắt.

Thấy Izana bị đánh trúng, Jitsusaki theo phản xạ nhoài người dậy, phần lưng nhói lên khiến cô nhăn nhó phát ra một tiếng suýt xoa nhỏ.

Đưa tay đỡ lấy sau lưng, sờ vào thắt lưng trống rỗng của mình, chợt, Jitsusaki nhớ ra nơi này đáng lẽ phải có vật gì đó, vật mà Sanzu đã đưa cho cô.

Khẩu súng ngắn đó vẫn còn đạn, hơn nữa số lượng còn không ít, hẳn là nó đã bị văng ra khi cô đấu với South.

"Anh Waka, anh có thấy..."

Ngập ngừng một chút, Jitsusaki mới nói.

"Một khẩu súng ngắn hay không?"

Wakasa sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu.

"Sao đột nhiên lại hỏi cái đó?"

"Hình như lúc đấu với South, em làm rơi nó rồi!"

Jitsusaki vẻ mặt lo lắng, vừa nói vừa đảo mắt nhìn quanh, hi vọng sẽ nhìn được đồ vật cần tìm ở đâu đó trong đám người.

Wakasa không nghĩ Jitsusaki dám mang súng, nhất thời không phản ứng kịp.

"Em phải đi tìm nó, lỡ ai đó nhặt được thì nguy hiểm lắm, anh đừng nói với ai, chỉ chúng ta biết thôi!"

[ TR ] Lặng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ