Nội dung cuộc nói chuyện đúng như Izana dự đoán, Ema mong anh và Jitsusaki có thể dọn về nhà bởi vì Manjirou đã gần như là đi bụi hai năm nay rồi, hiếm khi mới về nhà một lần, ông thì cũng đã có tuổi, Ema còn phải đi học, không thể ở bên ông 24/24 để chăm sóc được."Ý mày là mày muốn tao về đó để chăm sóc cho ông nội mày?"
"Không phải, đương nhiên không phải rồi!"
Ema vội vã xua tay.
"Chúng ta vốn là anh em mà, không phải nên ở cùng nhau hay sao, anb Shin thì đi rồi, Mikey cũng thay đổi, một mình em ở đó rất cô đơn!"
"Vậy là mày cô đơn nên mới tìm đến tao?"
"Anh Izana!"
Ema nhíu mày, dường như là thực sự tức giận.
"Anh có thể thôi suy nghĩ tiêu cực đi được không, suốt hai năm nay em và ông đều rất muốn đưa anh trở về, kể cả là trước đây khi anh Shin còn sống cũng luôn mong rằng có thể đón anh về sống chung, nhưng anh thì sao chứ, chỉ biết ích kỷ trách móc người khác, chỉ biết tự mình làm đau mình, anh là đồ ngốc, đồ đần Izana!"
Izana ngồi đực ra đó, nhìn Ema vì quá bất lực mà mặc kệ ánh nhìn của mọi người xung quanh, vừa khóc vừa mắng anh, cô nghẹn ngào đến mức nhiều từ phát âm còn không chuẩn, nhưng vẫn cố gồng mình nói cho hết, để cho Izana sáng cái mắt ra.
"Mong muốn đưa một người lạ như tao về sống chung, mày vẫn không hiểu à Ema, tao chẳng có quan hệ gì với chúng mày cả, tao cảm thấy lạc lõng khi ở căn nhà đó, tao cảm thấy tao không thuộc về nơi đó, thứ duy nhất có thể níu kéo tao là Shinichirou thì đã chết rồi, mày bảo tao về đó làm cái gì cơ chứ!"
"Chẳng lẽ chỉ có mỗi anh Shin là anh trai anh hay sao, em cũng là em gái anh mà, Mikey cũng là em trai anh nữa, tại sao anh lại phủ nhận bọn em chứ?"
Izana hiếm hoi trầm mặc vài giây, sau đó anh lạnh nhạt trả lời.
"Chẳng tại sao cả, đơn giản vì chúng ta chẳng có quan hệ máu mủ gì với nhau, còn Shinichirou mày đừng nhắc nữa, tao đã sớm quên anh ấy rồi!"
Ema bất lực nhìn Izana đứng dậy rời đi, hai tiếng anh trai nghẹn lại trong cổ họng.
Hinata ngồi cách đó không xa chứng kiến tất cả, hiểu được nỗi lòng của Ema nhưng chẳng thể giúp gì được cho cô, Hinata chỉ có thể ôm lấy bạn mình, nhẹ giọng an ủi.
Izana thừa nhận anh bị lung lay, thà rằng Ema cứ nói chuyện bình thường, đừng khóc rồi quát anh một cách đầy uất ức như vậy, anh sẽ cảm thấy rằng đó là lời nói chân thành, rằng bản thân mình thực sự nghĩ sai rồi, rằng vấn đề có phải máu mủ hay không thực sự không quan trọng.
Izana bần thần suốt dọc đường trở về nhà, anh xin nghỉ việc ngay ngày hôm sau để cắt đứt mọi sự liên quan đến nhà Sano.
Sau đó vài ngày, Ema dường như là biết được Izana nghỉ việc, cô theo địa chỉ ông đưa tới nhà tìm anh trai, mặc cho anh đuổi như đuổi tà, Ema vẫn muốn xin Izana cho mình một cuộc nói chuyện cuối cùng.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ TR ] Lặng
Fiksi Penggemar[ Tokyo Revengers ] Lặng. Nagi nghĩa là lặng. Ý nghĩa của tên cũng như tính cách của con người. Điềm tĩnh, trầm lặng, sâu lắng. Làm cho người ta cảm thấy rất yên bình. Bên cạnh Sano Manjirou có một người như vậy. Thành viên nữ duy nhất, cũng là ngư...