IX.

2.8K 341 33
                                    



Tiếng còi xe cảnh sát vang lên, một trong số những người đến xem đứng dậy.

"Là cảnh sát, về thôi!"

Không biết ai là người nói câu này, nhưng cũng nhờ vậy mà những người còn lại cũng bắt đầu huy động người của đội mình giải tán, họ không muốn bị cảnh sát tóm đâu.

Kazutora vành mắt đỏ hoe, đứng dậy.

"Tao sẽ ở lại, mọi người đi đi, đây là chuyện do tao gây ra, tao muốn tự mình làm rõ!"

Manjirou quay đầu đi, không phản đối cũng chẳng đồng ý.

Các thành viên của bang đã được Mucho và Sanzu huy động rời đi, chỉ còn lại các thành viên cốt cán và vài người khác.

"Mày không cần nói lời tha thứ, chuyện của anh Shinichirou, cả đời này tao sẽ sống và mang theo!"

Dứt lời, Kazutora đối với Manjirou cúi gập người, chào tạm biệt vị thủ lĩnh.

"Đi đi!"

Đối thương đột nhiên lên tiếng khiến Kazutora ngẩn ra, cậu không hiểu Manjirou có ý gì.

"Tao nói mày đi đi, chuyện này không cần mày giải quyết!"

Jitsusaki ngạc nhiên nhìn anh trai, ngay cả Baji và Kazutora cũng không tin vào tai mình.

"Tao tha thứ cho mày, mặc dù tao còn rất nhiều điều muốn nói với mày, nhưng hiện tại không phải lúc, tao sẽ tìm mày khi mọi chuyện ổn thoả, thế nên mày đi mau đi!"

Nghe vậy, tuyến lệ của Kazutora lại tuôn trào, cậu mỉm cười lắc đầu.

"Tao sẽ ở lại, dù mày đã tha thứ cho tao nhưng bản thân chưa xứng đáng với sự tha thứ đó. Mikey, cảm ơn mày nhưng đã đến lúc tao phải tự đối mặt với vấn đề của chính mình rồi!"

Manjirou không đáp lại, cậu nhìn một lượt những thành viên còn lại.

"Giải tán!"

"Baji mày về đi, để đó cho tao!"

Kazutora ngồi xuống bên cạnh Takemichi, thay Baji ấn vết thương cho cậu, không ngừng thúc giục anh mau mau rời khỏi đây trước khi cảnh sát tới.

"Kazutora, mày thật sự..."

"Đừng lo cho tao, đi mau!"

Thấy Baji vẫn còn lưỡng lự, Kazutora liền đưa mắt nhìn Draken, hiểu ý, Draken tiến tới, dùng biện pháp mạnh kéo Baji rời khỏi bãi phế liệu.

Jitsusaki hơi nghiêng đầu nhìn Kazutora, ngập ngừng hé môi vài lần, cuối cùng đem lời nói ra.

"Tôi vẫn còn giữ đồng phục của cậu!"

Kazutora sửng sốt, sau đó bật cười.

"Cảm ơn Gigi!"

Một trăm năm mươi người bang Tokyo Manji và ba trăm người bang Ba Lưu Bá La, Tokyo Manji toàn thắng.

Trận giao chiến này, về sau được gọi là Huyết chiến Halloween.

Ngay hôm sau đó, Touman nhận được tin tức Takemichi đã xuất viện, bởi vì vết thương nông và chỉ cần thay băng hàng ngày nên cậu nhất quyết đòi về nhà, không thích ở lại bệnh viện vì sợ mẹ sẽ vất vả.

[ TR ] Lặng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ