Hanma kéo thấp khẩu trang xuống, để lộ vẻ mặt có chút mệt mỏi và quầng thâm mắt của mình."Mau đi đi!"
Jitsusaki không có ý định báo cảnh sát, đối với cô, Hanma bây giờ không phải là mối đe doạ nữa.
"Không thể nói chuyện một chút sao, tao đã rất vất vả mới tìm được mày đó!"
Jitsusaki nhăn mi một chút, tỏ vẻ kháng cự.
"Tao không làm gì đâu, hứa đấy!"
Nói rồi, Hanma ngồi xuống ở phía bên kia hàng rào, Jitsusaki thấy hắn không có ý định rời đi, cũng đành phải ngồi xuống ở phía bên này.
Nghe tiếng loạt xoạt của cỏ cây, Hanma biết đối phương ngồi xuống rồi, hắn cười cười ngả đầu lên song sắt.
"Lâu không gặp, mày nữ tính hơn nhiều rồi!"
Jitsusaki không đáp, Hanma cũng không ngại, nói tiếp.
"Tình hình có vẻ căng thẳng nhỉ, chúng mày định thế nào?"
"Sao anh lại quan tâm?"
"Vì tao sẽ gia nhập Kantou Manji!"
Jitsusaki lập tức quay đầu lại, mắt đẹp híp lại, ngữ khí lạnh lẽo.
"Nếu anh đang dự tính chuyện gì thì tốt nhất hãy dừng lại đi, vì tôi sẽ không để anh thực hiện được đâu!"
Hanma cười khẽ vài tiếng, không chút nào bị lời cảnh cáo của đối phương ảnh hưởng, hắn đứng dậy, phủi bụi trên quần áo.
"Kazutora tới kìa, tao phải đi đây, hẹn gặp lại Nagi!"
Nói rồi, Hanma rảo bước về phía cuối con đường và khuất sau con ngõ nhỏ gần bến xe buýt.
Jitsusaki nhìn theo hồi lâu, tới khi cô quay đầu lại, Kazutora đã đứng ngay phía sau.
"Ai vậy?"
Jitsusaki lắc đầu tỏ vẻ không biết.
"Cậu ta hỏi đường!"
Kazutora không ngốc, mặc dù là từ phía xa nhưng đã từng là đồng đội cùng chung một băng sao cậu có thể không nhận ra cái dáng người cao lêu nghêu với tác phong bất cần ấy được.
Nhưng Kazutora quyết định coi như không biết, kéo theo Jitsusaki tới phòng bệnh của Draken.
Takemichi mặc dù bị thương nặng nhưng ý chí dường như vẫn còn rất vững vàng, nghe nói hôm nay ngón tay của cậu cử động, Hinata vui tới nỗi suýt thì bật khóc.
"Takemichi có dấu hiệu tỉnh lại rồi, chúng ta bàn kế hoạch sớm đi, mọi người chắc chắn đều muốn cứu Mikey đúng không?"
Draken ngồi trên giường bệnh, tình hình của anh có vẻ tiến triển tốt, đã không cần gối dựa phía sau lưng để ngồi dậy nữa rồi.
Nghe Draken nói, Baji phì cười.
"Mày hỏi gì thừa thãi thế, đương nhiên là bọn tao muốn rồi, sao có thể bỏ thằng ngốc đó lại được chứ!"
Phía sau, các thành viên Touman đều cười gật đầu, tỏ vẻ đồng tình với Baji.
"Nhưng chúng ta phải làm gì để cứu Mikey đây?"

BẠN ĐANG ĐỌC
[ TR ] Lặng
Fanfiction[ Tokyo Revengers ] Lặng. Nagi nghĩa là lặng. Ý nghĩa của tên cũng như tính cách của con người. Điềm tĩnh, trầm lặng, sâu lắng. Làm cho người ta cảm thấy rất yên bình. Bên cạnh Sano Manjirou có một người như vậy. Thành viên nữ duy nhất, cũng là ngư...