XXVIII.

1.9K 351 17
                                        



Mặc dù là băng nhóm tội phạm khét tiếng của Nhật Bản nhưng cuộc sống của các thành viên cốt cán trong Phạm Thiên vào ngày nghỉ cũng chỉ giống như bao người bình thường khác.

Jitsusaki và Rindou vào ngày nghỉ sẽ ngủ nướng.

Sanzu thì vắt vẻo ở mọi chỗ mà hắn có thể trong nhà.

Kakuchou cùng với Akashi và Mochi thì xem những chương trình gameshow trên tivi.

Ran và Kokonoi luôn thích cùng nhau đánh bạc.

Còn Manjirou, ngoài thẫn thờ và ăn taiyaki hoặc dorayaki như thường ngày ra thì chẳng có gì mới lạ.

Hôm nay Jitsusaki phá lệ dậy sớm, cô mò mẫm xuống tầng dưới tìm đồ ăn.

"Cưng hôm nay không ngủ nướng hả, có bánh mì nướng với bơ đậu phộng Akashi để phần cưng trên bàn đó!"

Sanzu dốc ngược trên thành ghế sofa, toe toét cười.

"Nước nho trong tủ lạnh!"

Kakuchou bổ sung thêm.

Jitsusaki gật nhẹ đầu, tiến thẳng vào phòng bếp.

Trong cái nhà này ngoài Rindou ra thì Akashi là người đàn ông duy nhất có khả năng nấu nướng, cho nên bữa sáng của mọi người vào ngày nghỉ đều là anh làm.

Giải quyết xong mấy miếng bánh mì nướng giòn thơm mùi bơ đậu phộng, Jitsusaki lại uống được nửa lon nước nho, Rindou mới ngáp ngủ lò dò từ cầu thang xuống dưới.

Áo ba lỗ để lộ hai cánh tay thon dài hữu lực, cậu vò vò phần tóc dài phía sau, tự nhiên như ruồi cầm chiếc bánh mì cuối cùng trên đĩa của Jitsusaki lên, cắn một miếng.

"Tôi đang ăn mà?"

"Thì?"

Jitsusaki không nói lời nào nữa.

Rindou nhún vai, uống nốt nửa lon nước nho còn lại của cô, sau đó tự giác dọn dẹp bát đũa.

Jitsusaki nhìn theo bóng dáng của Rindou, cảm thấy càng trưởng thành, những con người này càng khó hiểu.

Vừa rời khỏi phòng bếp, Jitsusaki liền bị Ran kéo vào trò đỏ đen, từ chối không được, cô đành phải ngồi xuống.

Kokonoi thuần thục xáo bài, chia cho mỗi người ba lá, cậu đặt xấp bài thừa sang một bên, nhắc nhở.

"Không gian lận nhé!"

"Trông mặt tao giống kẻ gian lận lắm à!"

Ran cười cười, sau đó bốc bài lên, nhìn lướt qua ba con số, đôi mắt anh loé sáng một chút, ván này thắng chắc rồi.

"Chúng mày cược gì?"

Jitsusaki từ mấy con bài ngẩng đầu lên, nghĩ nghĩ một chút.

"Tiền thưởng tháng này đi!"

"Cược gì đó vui hơn đi, tao chán tiền rồi!"

Jitsusaki mắt lé liếc Kokonoi một cái, cậu chỉ cười cười đưa tay ra hiệu mời.

"Vậy thế này đi, để cho thêm phần thú vị thì chúng ta sẽ tự yêu cầu thứ mình muốn, sau đó ngả bài, ai thua thì phải giao đồ ra!"

[ TR ] Lặng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ