Chương 1

3.8K 245 31
                                    

Ngày hôm sau Vương Nhất Bác tiếp tục làm việc như không có chuyện gì xảy ra, Vương Nhất Bá thấy Vương Nhất Bác vẫn ổn, cảm giác áy náy trong lòng đã biến mất không còn tăm hơi, một lần nữa mắng Vương Nhất Bác rồi vung tay rời đi.

Nhưng thực ra Vương Nhất Bác nhớ rõ đêm đó anh trai đã đưa cậu đến khách sạn, nhưng nhìn Vương Nhất Bá dữ như vậy, cậu muốn một lần chất vấn Vương Nhất Bá lại không dám. Chuyện này theo thời gian trôi qua, tất cả mọi người dần dần quên lãng.

Kỳ nghỉ đông của Vương Nhất Bác khá dài, bởi vì trường học yêu cầu bọn họ đi làm thêm trong kỳ nghỉ, cho nên kỳ nghỉ mới dài hơn người khác. Nhưng bởi vì sắp đến năm mới, Vương Nhất Bác chỉ làm việc trong phòng học vũ đạo một tháng. Cậu đã bàn bạc với ông chủ Lưu Hải Khoan, đợi thêm mười lăm phút mới trở về giúp cậu tiếp tục ở phòng học vũ đạo dạy các bạn nhỏ khiêu vũ. Sau khi Vương Nhất Bác và ông chủ Lưu Hải Khoan nói chuyện xong, liền chậm rãi đi bộ trong tuyết về nhà.

Ba mẹ Vương hay thậm chí là Vương Nhất Bá đang ở nhà, bọn họ thấy Vương Nhất Bác trở về cũng không ngẩng đầu nhìn, ba người tiếp tục trò chuyện. Vương Nhất Bác nhìn ba người bọn họ vui vẻ hòa thuận, có chút không dám làm phiền giới hạn như vậy, nhưng cuối cùng vẫn lễ phép nói: "Ba mẹ, con đã trở về."

Một tiếng này của Vương Nhất Bác khiến cả ba người dừng lại ngay lập tức, ba Vương đến nhìn cũng không muốn, đôi mắt dán vào TV không nói lời nào, trong khi mẹ Vương chỉ "ừm" một tiếng rồi lại im lặng.

Vương Nhất Bá ở một bên vẻ mặt chán ghét, thậm chí còn "xì" một tiếng ra vẻ mất kiên nhẫn.

Vương Nhất Bác lúng túng nhìn hình ảnh như vậy, khó khăn nói ra miệng: “Con về phòng trước.” Vương Nhất Bác nói xong cũng vội vàng đi về phòng, cho đến khi vào phòng dựa lưng vào cửa lại nghe được âm thanh náo nhiệt vang lên ngoài phòng khách. Nghe âm thanh như vậy, nụ cười miễn cưỡng trên mặt Vương Nhất Bác lập tức biến mất.

Nhìn thấy trên bàn có bộ Lego chưa hoàn thành, Vương Nhất Bác bước tới ngồi xuống, cầm lấy Lego từ từ ghép lại. Đây là bộ Lego duy nhất của cậu, là cậu dùng tiền tiết kiệm mua được. Bởi vì lần đầu tiên mua Lego nên không biết ghép, bộ Lego này miễn cưỡng có thể nhìn thấy nền ở phía dưới mà thôi, nhìn không ra là cái gì.

Hôm sau là giao thừa, sáng sớm ba mẹ Vương đưa Vương Nhất Bá đi mua đồ mới. Nhìn bóng lưng của ba người bọn họ, Vương Nhất Bác đứng trong phòng khách chỉ có thể miễn cưỡng cảm thán, chính mình lại bị bọn họ quên lãng. Cuối cùng, cậu chỉ có thể quay trở lại phòng, lấy Lego ra tiếp tục đọc hướng dẫn chơi Lego.

Trong khi chơi Lego Vương Nhất Bác nghĩ, cậu biết rõ ba mẹ và anh trai không thích mình, cậu luôn cố gắng hòa hợp với bọn họ, nhưng cho dù cậu có làm gì đi chăng nữa, cũng không thể làm hài lòng bọn họ.

Có đôi khi Vương Nhất Bác cũng không hiểu, cậu và anh trai đều là ruột, nhưng cậu chưa bao giờ được bọn họ yêu thích, bọn họ luôn chán ghét cậu, điều mà Vương Nhất Bác không hiểu. Có lẽ chính là mối quan hệ bên trong khiến ba mẹ không thích mình.

Hôm nay giao thừa, Vương Nhất Bác ngồi trong góc im lặng ăn cơm, nhìn một nhà ba người nói nói cười cười, ăn xong cậu không nói một lời liền bỏ đi. Khi đi ra ngoài còn thấy ba mẹ cho anh trai tiền lì xì, Vương Nhất Bá vui vẻ cười to nhận lấy, nhưng niềm vui sướng này không liên quan đến Vương Nhất Bác.

[Hoàn][Trans][ZSWW] SỦNG "THÊ" THÀNH NGHIỆNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ