Prologue - 7: Hai anh em

304 46 2
                                    

Nhà ăn.

- Cá ngừ hộp~ Cá ngừ hộp~_ Grim đi theo sau Kyo bước vào nhà ăn._ Ta muốn ăn cá ngừ hộp! Ít nhất phải hai hộp! Không, ba hộp!

- Rồi rồi, ta biết rồi._ Kyo nói. Cũng may là Crowley đã cho cô số madol đủ để cô có thể sống sót được trong tuần này._ Mi ở đây, canh mấy quyển sách giùm ta. Nếu mi mà dám gây sự với ai...

Grim rùng mình, gật đầu lia lịa.

Kyo hài lòng, cô đi đến chỗ mua đồ ăn.

- Con người hầu đáng ghét._ Grim lẩm bẩm, sau đó lại tức giận mà giậm chân._ Tại sao ta phải sợ nó chứ?!

- Đi nào nii-san~ Lâu lắm rồi chúng ta mới đi ăn cùng nhau đấy.

Lỗ tai Grim dựng đứng lên khi nghe thấy có người đến. Nhưng rồi lại rũ xuống vì cậu cũng chả quan tâm.

- Nhưng mà Ortho, ngày nào chúng ta cũng ăn cùng nhau mà. Có gì để hào hứng thế chứ.

'Nyana. Tóc lạ ghê.' Grim nhìn hai người vừa đi vào trong nhà ăn. Một lớn một nhỏ. Tóc của cả hai cứ như đang cháy vậy. Phần tóc trong thì có màu xanh dương đậm, càng kéo dài ra sau thì thành xanh dương nhạt. Mắt của cả hai người đều là màu vàng hổ phách.

Điều kì lạ là, toàn bộ phần thân của người em hình như là làm từ máy móc. Ngay cả miệng và tai của cậu cũng là máy móc. Chỉ có phần đầu mắt, mũi và mái tóc giống hệt anh của mình cho thấy cậu là con người (?). Bên ngực trái của cậu là một ngọn lửa xanh đang cháy (?).

- Sao có thể giống nhau được!_ Ortho chống nạnh nhìn anh mình._ Ăn ở trong phòng khác với ăn ở nhà ăn!

Khó khăn lắm cậu mới lôi được anh mình đi ra ngoài. Ortho sẽ không để anh mình quay về phòng lại đâu.

- Em đảm bảo với anh, giờ này nhà ăn không có học sinh nào đâu. Đang trong giờ học mà.

Do cả hai anh em họ đều đã nộp bài rồi nên mới được giáo viên cho phép đi ra ngoài thế này.

Mà thật ra, Ortho hi vọng có thể gặp người khác. Cậu mình anh mình tiếp xúc thêm với nhiều người và nếu kết bạn với nhau thì còn gì tuyệt vời hơn nữa chứ.

- Được rồi.

- Yay!_ Ortho reo lên, khi cậu quay đầu thì bỗng thấy Grim đang buồn chán nằm trên bàn._ Hả? Sao lại có mèo ở đây thế ta? Em nhớ là trường không cho phép học sinh đem thú cưng vào mà.

- A... Con mèo này là...

- Ngươi!!!_ Grim đứng dậy, chỉ vào Ortho._ Ngươi nói ai là thú cưng chứ hả?!

Mặc dù nhà ăn rất lớn nhưng hiện tại chẳng có ai ngoài bọn họ cả nên khi Grim la lên như thế, Kyo đứng ở xa cũng có thể nghe được. Cô quay đầu lại nhìn, thấy mọi chuyện vẫn chưa đến nỗi nên cô tiếp tục chờ đồ ăn mang ra.

- Ha ha ha!_ Ortho cười, đi đến gần Grim._ Con mèo này xù lông lên nhìn dễ thương ghê~

- Đúng vậy. Thật muốn bắt nó về._ Idia nhìn Grim nói. Anh khá là thích mèo._ Lâu rồi không được chơi với những thứ bé nhỏ dễ vỡ này khiến anh buồn ghê.

- Nhưng mà chúng ta đâu được nuôi trong ký túc xá đâu.

- Ortho à, chúng ta có thể bắt và nhốt nó vào lồng mà, không để ai phát hiện thì làm sao có người biết được._ Idia nhếch mép cười một nụ cười quái dị._ Nào nào mèo con, lại đây nào.

[DTW] Hư vôNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ