Chương 124: Không Người Biết Hiểu

6K 965 213
                                    

Camera theo dõi bốn phía đã sớm bị người phá hỏng, thứ quay được đều là hình ảnh hôm qua lặp đi lặp lại.

"Ầm!" Đội trưởng đội săn thú tức giận đập bàn: "Lại để hắn chạy thoát!"

Đội săn thú đành bất lực trở về. Bọn họ vội vàng ập đến rồi vội vàng rút đi, không hề chú ý thấy một đôi "nam nữ" xinh đẹp đang ngồi ở quán cà phê đối diện.

"Cảm ơn vì đã uống cà phê cùng tôi." Salman uống cạn nửa ly cà phê, sau đó hắn kéo Tinh Hồng Nữ Vu mặt không biểu tình ra cửa.

Hai người cầm tay dạo bước trên đường, tuấn nam mỹ nữ hấp dẫn không ít ánh mắt.

Căn cứ chính phủ kéo người đến nhanh thật, dường như bên kia đã có tư liệu của Salman. Có lẽ không lâu nữa, hắn sẽ thấy lệnh truy nã mình. Salman vừa suy nghĩ vừa nhìn Tinh Hồng Nữ Vu: Vốn còn định đi chơi với nhóc con thêm một lát.

Kế hoạch hẹn hò lén lút, thất bại.

"Anh trai ơi." Một cô bé bán hoa bên đường chợt ngăn bước chân hai người, "Anh có muốn mua hoa tặng chị gái xinh đẹp này không ạ? Đóa hoa tươi nhất, phải tặng cho người mình yêu nhất."

Salman nhìn về phía Nhậm Dật Phi, hắn trông thấy biểu tình ngây thơ mờ mịt của quái vật nhỏ. Phải rồi, làm sao Tinh Hồng Nữ Vu hiểu được ý nghĩa con người tặng hoa?

Một phút sau, một đóa hoa hồng xuất hiện trong lồng ngực Salman.

"Tặng em nè, đây là phép xã giao của con người." Salman nói.

Nhậm Dật Phi trầm mặc hai giây rồi vươn tay rút một đóa hoa ra. Hắn nắm lấy đóa hoa, toàn bộ cánh hoa đỏ tươi đều rơi xuống dưới đất, tung bay lả tả, chỉ còn đế hoa trụi lủi. Nhậm Dật Phi chớp chớp mắt vứt bỏ chứng cứ gây án trong tay, làm vẻ mặt vô tội.

Rốt cuộc đội trưởng đội săn thú không tìm được người.

Không tìm thấy Tinh Hồng Nữ Vu, cũng không tìm được thanh niên lạ mặt. Tin tức xấu này truyền tới thủ lĩnh căn cứ rất nhanh, sau đó ông ta chuyển lời cho người chơi tuấn mỹ.

"Thú vị. Chắc chắn hắn không phải người chơi bình thường." Thanh niên tuấn mỹ ngắm nhìn màn hình điện thoại di động, bên trên là ảnh chụp Tinh Hồng Nữ Vu.

Vốn chỉ cảm thấy có chút thú vị, muốn thu phục quỷ bài chơi đùa. Không ngờ hiện tại lại xuất hiện một kẻ cùng cạnh tranh, hơn nữa đối phương còn có năng lực để cạnh tranh với hắn. Cuối cùng người chơi tuấn mỹ cũng bắt đầu nghiêm túc.

"Phía chính phủ vô dụng thật, xem ra mình đành phải đi thôi."

Hắn nhìn về phía đại tiểu thư bị buộc chặt, gương mặt tràn ngập tiếc nuối: "Mặc dù làm vậy rất có lỗi với em, nhưng vì tránh ảnh hưởng kế hoạch của tôi, tôi đành phải để em ngủ một lát. Đợi đến lúc trời sáng, mọi chuyện sẽ kết thúc ngay."

Người chơi tuấn mỹ vừa dứt lời liền đứng dậy. Hắn cầm một ống tiêm đi qua chỗ đại tiểu thư, không biết bên trong là loại chất lỏng gì.

Nơi này không nằm trong căn cứ, xung quanh có rất nhiều quái vật hoạt động kiếm ăn. Tuy hai người đều dùng thuốc khử khí nhưng cũng không chắc chắn một trăm phần trăm là không có nguy hiểm.

(HOÀN/ĐM/EDIT PHẦN 1) Tháng ngày tôi ngụy trang NPC trong trò chơi giải mãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ