Chương 190: Trò Chơi Nhỏ

5K 690 83
                                    

Không muốn nhưng không thể không làm, thanh niên trẻ thức thời nuốt nước bọt, cậu ta vươn tay cẩn thận mở di động. Điện thoại di động vẫn còn một chút pin, bên trên hiện lên thời gian: "Ngày 31 tháng 5, 5 giờ 37 phút..."

"Phía sau không cần đọc." Nhậm Dật Phi đi đến trước mặt ổ khóa mật mã. Thế giới này là năm 2023, hắn đã xem lịch ở bên ngoài.

Đây là một ổ khóa mật mã gồm sáu chữ số.

"230528."

"Leng keng. Mật mã chính xác." Theo tiếng mật mã điện tử, cửa lớn trước mặt bọn họ chậm rãi mở ra, ập vào tầm mắt hai người là vô số tia laser trong hành lang đen nhánh.

"Đm." Thanh niên trẻ ngây ngẩn cả người.

Nhậm Dật Phi không đi qua ngay. Hắn quay về nhà xác để kéo theo một chiếc xe đẩy, sau đó mới tiến vào gian phòng. Thanh niên trẻ tuổi thấy hắn đi rồi thì vội vội vàng vàng chạy theo: "Đại ca, chờ tôi với."

Mật mã vừa mở xong liền đổi tên gọi thành đại ca, cậu ta không hề còn bộ dáng ghét bỏ như ban nãy.

"Đm, đại ca, làm sao anh biết mật mã vậy?" Thanh niên trẻ cực kỳ tò mò, "Đại ca ơi tôi họ An. Aizz, coi tôi này, chị tôi họ An thì đương nhiên tôi cũng phải họ An ha. Nhưng làm sao anh biết mật mã là gì?"

"Đoán." Nhậm Dật Phi lời ít ý nhiều.

"Đừng như thế mà đại ca, anh nói tôi nghe đi?"

Thanh niên trẻ tuổi dò hỏi tới cùng: "Sao muốn đoán là đoán ngay được chứ? Anh phát hiện từ thi thể hả? Trên thi thể đâu có viết ký hiệu gì đâu ta? Hay là thời gian? Không đúng, tôi vừa tới liền nhập thời gian vào."

Hiện tại Nhậm Dật Phi mới cảm thấy đối phương ồn ào không chịu nổi, hắn đành phải nhiều lời thêm một câu: "Thi thể đã tử vong ba ngày, thời gian hôm nay lùi về ba ngày trước là thời gian vừa tử vong, mật mã chính xác cũng là nó. Đương nhiên, đây là do tôi đoán và may mắn đoán đúng."

"Tôi..."

"Suỵt." Nhậm Dật Phi ra hiệu cậu ta yên lặng.

"Kéo một chiếc xe đẩy tới. À, còn có," Nhậm Dật Phi cẩn thận suy nghĩ rồi chỉ vào thi thể trên đất, "tháo đôi giày thi thể ra."

"Cái gì?"

"Xe đẩy, tháo giày." Nhậm Dật Phi lặp lại lần nữa để thanh niên đừng làm bộ mắt điếc tai ngơ tự lừa mình dối người.

"Nhưng mà, giày..." Đối phương xuất thân từ gia đình quyền quý, có trải qua chuyện này bao giờ đâu? Xe kéo không nói, người nọ kêu cậu ta tháo giày người chết, hơn nữa là giày người chết đã thối rữa ba ngày...

Song dưới ánh mắt lạnh lùng của Nhậm Dật Phi, thanh niên trẻ cam chịu không dám phản kháng. Cậu ta cảm thấy nếu mình không thể chứng minh tác dụng của bản thân, nhất định một giây sau sẽ bị đối tượng chị gái xem mắt đá ra ngoài, tự sinh tự diệt.

Thanh niên bóp mũi đi cởi giày người chết, rốt cuộc kéo tới một chiếc xe.

Hai chiếc xe đẩy tử thi làm nơi đang đứng trở nên chật chội. Thanh niên trẻ tuổi chạy sang một bên nôn khan, cậu ta cảm giác cả người mình hiện tại bốc mùi rất nồng nặc.

(HOÀN/ĐM/EDIT PHẦN 1) Tháng ngày tôi ngụy trang NPC trong trò chơi giải mãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ