71

912 55 3
                                    

"Người đi rồi."

Sara chống cằm nhìn Jennie, muốn nói lại thôi cùng cô nhìn về phía cửa: "Nhớ chị ấy thì đuổi theo đi. Bây giờ chị là sếp của chị ấy, chị ấy không có lý do gì không gặp chị."

Sara rất ít khi quan tâm cuộc sống riêng tư của Jennie, có lẽ từ lúc ông nội Kim bệnh nặng nằm hôn mê bất tỉnh trong bệnh viện đến giờ, thì không có ai dám hỏi đến chuyện riêng tư của Jennie nữa.

Dường như đó là nơi mà Jennie không muốn cho người ngoài thấy, như một căn phòng trống rỗng luôn luôn bị khoá cửa.

Không có ai có chìa khoá mở cửa.

Jennie quanh năm bận rộn công việc, từ lần đó sinh mệnh của cô đã tiêu tàn như dòng nước lặng không gợn sóng nữa.

____

Buổi tối tăng ca đến hơn 9 giờ tối, Chaeyoung là người cuối cùng rời khỏi văn phòng.

Ra khỏi thang máy đến hầm xe, hầm xe im ắng không một tiếng động, khiến nàng không khỏi bước nhanh hơn.

Đi đến gần nơi đậu xe, lại thấy một người đàn ông đứng bên cạnh xe.

Một chiếc Bentley màu đen đậu bên cạnh chiếc Porsche, người phụ nữ đang dựa vào thân xe, cúi đầu hút thuốc.

Hình như cô đợi rất lâu rồi, trên trán có vài sợi tóc xoã xuống, khá là lộn xộn tinh nghịch chạm đến chân mày của cô.

Chaeyoung dừng một chút, giày cao gót dẫm trên nền bê tông, nhẹ nhàng bước đến, sau đó nhìn thấy bên chân cô có vài đầu thuốc lá.

Ánh đèn trong gầm xe mờ nhạt, Jennie ngẩng đầu lên nhìn về phía nàng. Nhìn thấy Chaeyoung, đôi chân hơi cong đứng thẳng lên, dáng người dưới ánh đèn trông đặc biệt cao lớn.

"Tan ca rồi sao?"

Giọng cô có chút khàn, không biết là do hút thuốc nhiều hay là bị cảm.

Có loại trầm thấp mất tinh thần.

"Ừ, chị còn chưa đi?" Chaeyoung cầm chìa khóa xe đi qua, nàng liếc mắt nhìn chiếc Bentley, thấy chỉ có một mình Jennie.

"Chờ em." Cô vừa nói vừa dập tắt điếu thuốc trên tay.

"Đưa em về nhà." Tầm mắt cô vẫn đi theo bước chân Chaeyoung.

"Ồ... tôi lái xe."

"Lái xe em đưa em về."

Chaeyoung không muốn phiền phức như vậy: "Không cần."

"Em đang tránh chị sao?"

Chaeyoung bị đâm trúng tâm sự, nếu đã mặt đối mặt rồi, không bằng nói thẳng luôn: "Bây giờ chị có bạn gái rồi..." Nói đến đó nàng tạm dừng một chút: "Con người Sara khá tốt, đừng để cô ấy hiểu lầm."

Jennie khẽ cười một tiếng, ở trong hầm xe im ắng vô cùng rõ ràng.

"Bạn gái?"

"Cái gì em cũng chưa hỏi đã trực tiếp nhận định nó là bạn gái chị rồi?"

Cái cảm giác xấu hổ kia lại đến nữa: "Đúng ra tôi không nên hỏi, loại chuyện đó nếu mà tôi hỏi, làm không ổn lại làm Sara hiểu lầm."

[CHAENNIE] - HÀO MÔN NÀY, TÔI KHÔNG GẢ NỮANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ