Tập 19: Khóe môi mang cười

260 26 5
                                    

À nếu mấy bạn không biết đất phong là gì thì các hoàng tử khi lớn sẽ có một mảnh đất riêng, đại khái là ông cha chia gia tài.

===

Lâm Dư tới được đất phong, đất phong hoang vu hẻo lánh hơn cả những gì hắn tưởng tượng, ở nơi này toàn là đất hoang, mỗi người gầy nhưng thằng phê cần, ai cũng hốc mắt sâu hoắm như ma trơi, hơn nữa toàn là người già.

Mà đây còn là vùng đất gần biên cương nước địch, chỉ sợ nếu địch đánh tới, một chút khả năng chống cự cũng không có, nhưng vì sao địch không đánh tới, có khả năng là địch chê... đúng vậy, nơi khỉ ho cò gáy này ai mà muốn chứ.

Lâm Dư xuống xe, nhìn nhà mới của mình, nhà mới so với những cái kia rách tả tơi nhà lá dân chúng thì tốt hơn một chút, nhưng so với cung thái tử quả thực là một trời một vực, cái này nhà giống như một cái quan huyện nhà.

Vừa đủ, có thể che mưa che gió là được rồi.

Lâm Dư từ khi tới đây, liền có người tới nịnh nọt, Lâm Dư biết ông ta chính là quan lại nơi này, nhìn trên tay cao chót vót thuế phú mà cảm thấy hoảng.

"Ngươi đây là thu mấy thành thuế?"

"Thu... thu 8 thành"

Lâm Dư nắm trên tay tiền cau mày lại, quan lại lại tưởng rằng Lâm Dư không hài lòng:

"Thái tử ngài chê thấp"

Lâm Dư trong lòng sóng cuộn ngập trời, hắn muốn nói không phải thấp, là quá cao, nhưng mà hắn lại không thể nói thẳng hạ thuế, hắn nói hạ thuế vị này quan chắn chắn sẽ đồng ý với hắn, sau đó khen hắn nhân đức các kiểu, nhưng mà thuế có hạ thật hay không, hẳn là không.

Vị này quan miệng sẽ nói hạ thuế, giao đến trên tay của hắn tiền sẽ thấp hơn, mà thuế vẫn sẽ như cũ cao, thậm chí còn cho người khác ấn tượng dễ bắt nạt, thuế có khi sẽ thầm lặng tăng nhiều hơn cũng nên, y phải nắm giữ chứng cứ.

"Đây là thuế đất. còn thuế buôn bán kinh doanh đâu? Thuế đó thu mấy thành?"

Quan lại hơi giật mình cố gắng nặn ra nụ cười:

"8 thành rưỡi"

Lâm Dư cười lạnh, ồ nhẹ một tiếng:

"Thuế thương 8 thành rưỡi, thuế nông 8 thành, dù là đều rất nặng, nhưng mà luật nước ta có quy định, thuế thương phải nặng hơn thuế nông 1 thành rưỡi, ngươi như vậy thu thuế, phải chăng có ăn hối lộ thuế thương?"

Lâm Dư trực tiếp đổ tội lên người quan lại, dĩ nhiên cũng không hẳn là đổ lỗi, hắn có thể khẳng định, vị này quan nhất định có cấu kết với phú thương, trong miệng hắn thuế thương 8 thành rưỡi thu chưa hẳn là 6 thành. 

Lâm Dư nhìn trên tay thuế thương, được lắm, dù hơn thuế nông 100 lượng vàng, nhưng mà là người xuyên không hắn làm sao có thể không biết, buôn bán sao có thể không kiếm tiền, hơn nữa nhìn những cái này nông dân bị bóc lột đến tận cùng như thế, hẳn những cái kia phú thương kiếm bộn.

Quan lại ác độc phú thương tham lam, nơi này toàn ruồi bọ, thật muốn một phát đều đập chết. Lâm Dư híp mắt, che dấu trong mắt chằng chịt sát khí.

Sư phụ đừng hắc hóaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ