Chương 6: Một ngày nào đó tao sẽ đạp mày ra khỏi cái vỏ bọc ích kỉ ấy!

1.7K 239 8
                                    

Con người Takemichi rất đơn giản, được cho một viên kẹo đường liền vui vẻ nâng tinh thần tới tận mây, chỉ cần thần vận may nghiêng về phía cậu một tí đã khiến cậu xốc thêm hi vọng để bước tiếp. Đã vậy phải cố gắng để đạt mục tiêu thân cận hơn với Izana mới được.

Bảo an nhìn thấy Takemichi liền vô cùng ung dung cho cậu vào, thằng nhóc này đi đi lại lại cũng được tính như khách quen. Quan sát hồi lâu mới thấy nó trưởng thành hơn vẻ bề ngoài rất nhiều, lại nói mỗi lần cậu ra vào cũng không phải không phát hiện, chỉ là hình như có người bảo kê, mãi không bắt được.

Thôi thì cứ mắt nhắm mắt mở cho nó vào, đằng nào có nghị lực tới được đây cũng không dễ.

"Mày tài thật đấy Takemichi, thế mà mua chuộc được cả bọn cảnh vệ cho mày vào luôn." Kakuchou ngưỡng mộ nhìn Takemichi, ngó nghiêng xung quanh không thấy người mình cần tìm liền hỏi.

"Izana đâu?"

"Cái thằng ấy thì kệ nó đi, chắc lại đang ngồi một góc nào đó đọc thư của anh trai cũng nên."

"..."

Thật lạ lùng khi thấy một Kakuchou ít để tâm tới Izana như vậy, là bởi vì Takemichi đã thành công trong việc thay đổi một phần nhỏ ý nghĩa sống của hắn chăng. Cậu cũng không biết nữa, suy đi nghĩ lại, việc hắn giảm đi sự trung thành đối với Izana mà biết nghĩ cho bản thân hơn có lẽ cũng là điều tốt.

Sau khi chần chờ quan sát cậu vẫn là đứng lên đi tìm, xung quanh đều đầy rẫy những thành phần khác nhau. Ai nấy đều không buồn để mắt đến cậu một cái. Takemichi hiểu rõ, sở dĩ nguyên nhân chính khiến mình có thể yên phận mà tự do ở nơi tạp nham này phần lớn đều do một người.

Đoạn nhìn thấy ở góc khu nhà gạch cũ có bóng người tách biệt. Vẫn là quả đầu bạch kim phất phơ, hắn ngồi trên xó nhỏ ngăn cách giữa hai toà nhà, trên bàn tay cầm một tờ giấy trắng, lần đầu tiên Takemichi được nhìn thấy biểu cảm nên có ở một đứa trẻ từ Izana.

"Thư của anh trai thật này."

Âm thanh đột ngột làm Izana trừng mắt sang cảnh giác, sau khi nhìn rõ người tới mới yên tâm, trở về dáng vẻ thờ ơ: "ra là mày, thằng Kakuchou lại nhiều chuyện nữa rồi à."

Takemichi mỉm cười, tự động ngồi xuống bên cạnh: "mày có vẻ rất thích anh trai mình nhỉ."

Hỏi thừa, nếu nói về người có ảnh hưởng sâu sắc nhất đối với Izana thì chắc chắn là Shinichiro. Bằng chứng quá rõ ràng là dù có vạch rõ giới hạn khi biết được sự thật cả hai không cùng huyết thống đi chăng nữa, thì niềm yêu thích của Izana đối với Shinichiro vẫn không hề lay chuyển.

Shinichiro là người đầu tiên cho hắn biết được sự ấm áp từ gia đình, cũng là nguyên nhân gián tiếp thúc đẩy quá trình tâm lí vốn đã vặn vẹo của hắn.

"Anh tao rất tuyệt! Anh ấy có cả một băng đảng bất lương hùng mạnh và cực ngầu, lúc tao bị vứt bỏ chính anh ấy là người duy nhất đến thăm tao. Shinichiro là người duy nhất tao ngưỡng mộ, vì vậy nên tao sẽ tạo nên một thế giới của riêng tao giống như anh ấy, nơi không còn những con người rác rưởi giả tạo." Izana khi nhắc đến anh mình rất dịu dàng, đến nỗi người vốn không hề dính dáng với từ đó như hắn cũng trở nên dễ gần hơn, cặp mắt tím sắc nhấp nháy vì toả sáng.

[Alltake/TR] Ngu Ngốc Lại Đáng YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ