Vừa mới ra ngoài chưa được bao lâu, Takemichi ngay lập tức đã chú ý tới chiếc xe mô tô đang đỗ bên lề đường cùng với chủ nhân của nó. Thiếu niên tóc vàng đứng tựa vào thành xe, tóc mái dài bị thổi tung dưới làn gió nhẹ ban đêm, khiến sườn mặt anh tuấn càng thêm rõ nét hơn, làm Takemichi liên tưởng ngay đến soái ca tiêu chuẩn mà mấy chị em gái thường mê mệt.
Người đó hơi nghiêng đầu lại, chiếc hoa tai được đính lên lập loè ánh sáng màu bạc, cặp mắt xanh ngọc quen thuộc nhìn chằm chọc cậu: "lên xe."
Bấy giờ Takemichi mới kiểm ra lại cuộc gọi ban nãy, quả thật hiển thị tên của Chifuyu, lòng rối bời yên lặng leo lên ngồi đằng sau.
Xét thấy Takemichi đã an toạ Chifuyu mới đạp ga, phóng nhanh đi mà không nói một lời. Sức gió mạnh mẽ tạt qua cả hai, nhưng vì Chifuyu đã che chắn phía trước nên cậu chỉ việc tận hưởng cơn mát lạnh của màn đêm, tay nắm chặt góc áo của hắn.
Tận trong đáy lòng chớm nở một đoá hoa hạnh phúc, hắn đã không ngại phiền phức mà đến đón cậu, mặc dù chỉ là hành động nhỏ nhoi cũng đủ lan tỏa sự ấm áp ngập tràn trong tim.
Vốn Takemichi đã nghĩ, khi cứu được Baji thì có hay không mối quan hệ giữa cậu và Chifuyu sẽ còn gắn bó như trước. Vì lý do duy nhất để hắn theo cậu có lẽ chỉ là thấy cậu nối tiếp ý chí của Baji, nhưng quả nhiên bản thân đã nghĩ nhiều rồi.
Chifuyu thì vẫn là Chifuyu thôi, là cộng sự tốt nhất của cậu!
Cảm nhận được vòng tay phía sau đang ngày càng siết lại, Chifuyu nhận thấy lưng mình được một thứ nóng ấm áp lên, thở đều có nhịp độ thủ thỉ: "cảm ơn Chifuyu, tao cứ tưởng sau chuyện này mày sẽ trở nên xa cách với tao chứ."
Ánh mắt Chifuyu chợt đổi, áp chế tâm tình đang hoảng loạn của bản thân, hắn cố nén cảm xúc rối bời mà nói cậu, lại như nói với chính mình: "nghĩ bậy gì thế, chúng ta là cộng sự mà." dừng một chút, lại lầm bầm: "với cả, không phải chính mày mới là người muốn cách xa tao ra sao..."
Câu sau hắn nói rất nhỏ, giống như chỉ tự nhủ cho mỗi bản thân mình nghe thấy, cộng thêm âm thanh ồn ào bên đường làm Takemichi chả nghe rõ được gì.
Há miệng định hỏi lại Chifuyu, tầm mắt Takemichi đã va phải bóng người bên đường, lại vì xe băng qua với tốc độ rất nhanh nên khi cậu quay lại thân ảnh đã không thấy đâu nữa. Cặp mắt xanh nhạt dãn ra bàng hoàng.
Không thể nào nhầm được. Đó là Inupe và Koko, cùng với băng phục Black Dragon!
***
Hôm nay là một ngày không tồi, quang cảnh ngoài cửa sổ phá lệ đẹp trời, mây trắng tảng mảng vắng vẻ trong xanh. Không khí rất thích hợp để ra ngoài tản bộ, thế mà lại có một phần người phải ở trong phòng kín áp lực học tập.
Takemichi tay cầm bút, chân khép lại lưng thẳng đứng. Vì dạo gần đây cậu để tóc xõa, cộng thêm cặp mắt xanh to tròn càng tăng lên nét ngoan ngoãn nghiêm túc, dáng vẻ nhìn rất giống học sinh chăm chỉ.
Dưới những tạp âm trong phòng học, Takemichi ngừng động tác múa bút xoàng xoạt, có chút tấm tắc nhìn thành phẩm của chính mình.
![](https://img.wattpad.com/cover/294851966-288-k234623.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Alltake/TR] Ngu Ngốc Lại Đáng Yêu
FanfictionThể loại: gender bender- xuyên thời gian- trọng sinh- np- sủng- ngọt văn hệ chữa lành- fanfiction Couple: FemTakemichi x all Nhân vật chính: Hanagaki Takemichi Trạng thái: Drop. Văn án: Có một kẻ ngốc tên Hanagaki Takemichi, cậu ta có ước mơ làm a...