Chương 28: Hợp tác đi.

1K 184 21
                                    

Mitsuya nhìn ba tên từ lớn tới nhỏ nối đuôi theo sau mình mà có chút bất đắc dĩ: "tụi mày đi đàm phán hay đi đánh nhau vậy, có nhất thiết phải kéo theo cả bầy thế khôn?"

Takemichi đương nhiên phải đi theo rồi, cậu muốn gặp mặt trực tiếp Taiju. Nếu giả thuyết hắn đến từ tương lai là đúng thì cậu phải xác nhận lại đã chứ. Hakkai cũng quay sang cậu hỏi: "mũi mày không sao nữa chứ?"

Takemichi cười lắc đầu: "không sao, máu đã ngừng chảy lâu rồi còn gì." so với cái đó thì cái đó, thì thứ mà cậu càng để tâm hơn bây giờ là..

"Baji-kun à, mày có thể thả tay tao ra được không?"

Từ cuộc họp ban nãy tới giờ Baji cứ giữ khư khư tay cậu không buông. Hai thằng đựa rựa nắm tay nhau giữa phố đã đủ kì lạ, quan trọng hơn đó là tay cậu sắp gãy luôn rồi.

Baji mắt điếc tai ngơ, nghiêng mặt hừ lạnh một tiếng.

"..."

Hừ hừ hừ! Hừ cái đầu mày!

Takemichi vừa định nhịn đau cố chịu cho tới nơi, một bàn tay khác đã đặt lên cổ tay cậu kéo lại. Baji liếc nhìn thiếu niên tóc vàng cố tình ngăn giữa bàn tay hắn đang nắm lấy Takemichi, mày khẽ hếch lên, trong khi Chifuyu vẫn từ tốn nói: "xin anh hãy thả ra đi ạ, tay cậu ấy bị đỏ rồi."

Hạ mắt thấy chỗ cổ tay bị hắn nắm thật sự đã nổi lên vết hằn, Baji mới cau mày buông ra. Đây là một trong số những lần hiếm hoi Chifuyu kháng lại hắn, đáng lẽ ra hắn nên cảm thấy đỡ phiền rồi vui mừng mới phải. Thế nhưng khi nhìn Chifuyu thân mật động chạm vào Takemichi khiến hắn khó chịu vô cùng.

Đột nhiên xuất hiện cảm giác như mình đang có thêm mối đe doạ kì lạ.

Đón tiếp bọn họ là Koko đang chờ bên ngoài tòa cao ốc. Giống như đã dự đoán từ trước, dẫn dắt mọi người vào trong, cho tới một căn phòng cuối hành lang thì dừng lại, khoé miệng nở nụ cười không đứng đắn nhắc nhở: "Boss có chỉ thị riêng thằng nhóc tên Hanagaki Takemichi mới được phép vào, mấy người còn lại chờ ở đây."

Hakkai sao có thể chịu nổi, tức khắc gắt gao: "người thật sự cần gặp Boss của bọn mày là tao đây này, đừng có lôi người không liên quan vào!"

Kokonoi cười nhạt, ngả ngớn nhún vai nói: "thế nhưng tiếc quá, người mà Boss muốn gặp chỉ có duy nhất mỗi mình Hanagaki."

Đáy mắt Mitsuya chùn xuống, ngay cả người điềm tĩnh nhất như hắn cũng bắt đầu có dấu hiệu muốn xung đột. Thấy vậy Takemichi vội vàng xen vào, ngăn cách giữa cả ai lên tiếng làm dịu không khí: "tao đi, tao đi, tao muốn đi mà!"

Có lẽ lời cậu nói ra nghe có hơi miễn cưỡng, khiến cả bọn tưởng rằng cậu chỉ đang cố ép mình, đến Haikkai cũng nhíu mày nói: "mày không cần phải gượng ép đâu."

"Không gượng ép chút nào!" Takemichi vội xua tay, nghĩ chắc là do mình luống cuống khiến họ hiểu lầm, điều chỉnh nét mặt thành bộ dạng như thường nói: "yên tâm đi, nếu có chuyện gì tao nhất định sẽ la lên kêu cứu tụi mày. Đừng lo lắng quá, chỉ là trò chuyện bình thường thôi mà."

Taiju làm thế này đúng thật là hợp ý cậu quá. Còn tạo cơ hội để cậu có thể thăm dò một cách thoải mái nữa, ngu gì mà đi phá chứ.

[Alltake/TR] Ngu Ngốc Lại Đáng YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ