Chương 32: Chị gái à!

1.1K 148 8
                                    

Bàng hoàng vì câu nói đầy ẩn ý ập đến bất ngờ của Akane, tuy trong lòng Takemichi đã có hơi ngờ vực, nhưng chung quy vẫn không phán đoán được gì, bề ngoài là một mặt hoang mang im lặng

Akane vẫn cười, trên tay cô cầm một giỏ đựng đồ có vẻ là vừa đi mua sắm về, chậm rãi chuyển tay cầm vừa đổi hướng chủ đề: "em có tin những câu chuyện tâm linh không, ví như người chết sống lại chẳng hạn."

Nếu mới ban nãy Takemichi chỉ dám nghi ngờ thôi, thì hiện tại đã vô cùng khẳng định suy nghĩ của chính mình là thật. Người ta đã bật đèn xanh đến thế rồi, còn không hiểu nữa tức là đồ ngu.

Lấy kinh nghiệm của Taiju trước đó, Takemichi đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Giả vờ ngu ngơ không hiểu: "ý chị là gì vậy ạ?"

Akane mỉm cười: "chị tin em hiểu đây là có ý gì mà."

Lần này Takemichi cũng rất phối hợp, mỉm cười: "nếu vậy thì xin lỗi, em theo chủ nghĩa vô thần."

Akane cứng đơ, bả vai run lên, sau đó kiềm không được nghiêng đầu phì cười, môi đỏ cong lên tựa bông hoa nở rộ: "thật vậy sao, vậy hết cách rồi nhỉ." nói rồi giống như cái gì cũng chưa xảy ra quay đầu, chậm rãi hướng tới cửa chung cư mà đi, còn không quên nhắc nhở cậu phía sau.

"Mong một khi khác có thể gặp lại em, tầng hai số 69 luôn hoan nghênh em tới đây làm khách."

Bóng dáng Akane dần khuất sau cánh cửa, chỉ còn lại mỗi Takemichi đứng như trời trồng.

Cậu hình như lại vừa phát hiện ra một chuyện kì quái khác nữa rồi. Có một Taiju thì thôi đi, đã vậy còn xuất hiện thêm Akane cũng trở lại quá khứ nữa.

Takemichi thừa nhận, thay đổi tương lai thì rất đúng ý cậu đấy, nhưng theo chiều tốt hay xấu thì phải nên cân nhắc lại rồi.

Chợt một bông tuyết trắng phớt qua gương mặt cậu, mang đến cảm giác lạnh tê tê trên gò má. Ngước nhìn lên trời, tuyết lại bắt đầu rơi, mắt Takemichi quét qua cây kim chỉ giờ.

Sắp đến thời gian hẹn rồi.

Tại thời điểm tuyết rơi còn chưa nhiều, phố đi bộ ở Shibuya không cần đoán cũng khẳng định là rất đông, vài con đường đã xuất hiện tấm bảng chống trơn trượt. Vả lại còn sắp giáng sinh, bất kể khí trời lạnh giá đến thế nào vẫn có những nhóm người nối đuôi nhau xuất hiện.

Takemichi hiện đang ngồi một góc tại quán cà phê, đối diện cậu là thiếu nữ tóc nâu đỏ. Mái tóc dài óng mượt bao lấy gương mặt nhỏ, cặp mắt dài sắc sảo rủ mi, là kiểu xinh đẹp nét trưởng thành, tay cô đang cầm thìa khuấy đảo ly cacao nóng. Hơi khói bốc lên nghi ngút từ miệng cốc, phản chiếu trong ánh mắt nâu nhạt, Yuzuha từ nãy chỉ nhìn vào nó mà không nói gì.

Chỗ ngồi này vừa hay rất lý tưởng, không chỉ gần cửa sổ mà còn bao quát được tầm nhìn bên trong quán. Từ đây có thể ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài tuyết đang rơi ngày càng nhiều, dự là khi đến tối sẽ phủ kín hết tất cả phố xá.

"Cảm ơn."

Âm thanh đột nhiên thốt lên, làm Takemichi suýt thì nuốt luôn cả ống hút đang ngậm trong miệng. Cuốn quýt ho khan vài cái, cặp mắt xanh đẫm ngẩng lên, bắt gặp một bộ nghiêm túc của Yuzuha.

[Alltake/TR] Ngu Ngốc Lại Đáng YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ