Chương 23: Động Phòng

58 3 0
                                    

Sau khi đạt cao triều nàng muốn hạ xuống dưới, thân thể xụi lơ. Doãn Kỳ vẫn để bên trong nàng, hạ thấp người xuống, dừng lại động tác chờ nàng hồi phục trong chốc lát.

Nàng nằm bẹp trên nửa người Chính Quốc, mơ mơ hồ hồ, cảm thấy nam tử phía sau lại nâng eo nàng lên, tốc độ nhanh hơn, nghĩ thầm tướng công ơi chàng nhanh lên đi!

Quả nhiên không quá lâu sau, nàng cảm thấy nam căn trong cơ thể dường như lớn hơn một vòng, lực đạo cũng mạnh mẽ hơn, nhanh hơn, tiếng thở nam nhân ồ ồ dồn dập, đầu tròn nam căn không ngừng đập mạnh vào hoa tâm. Doãn Kỳ khoái cảm bị đè nén từ từ dâng lên cao rồi bùng nổ, ra sức đâm mạnh một cái quyết định thật sâu vào bên trong rồi giữ yên.

Chính Quốc mấu chốt lập tức vươn đầu lên cao, hai tay với lên ôm lấy kiều mông nàng, ra sức áp miệng thật chặt vào hai bộ phận đang kết hợp. Ngay khi thấy Doãn Kỳ đâm mạnh vào một cái quyết định thì hắn lập tức miệng dùng sức mút thật mạnh vào cánh hoa nàng, lưới hút nhụy hoa vào trong miệng, răng hơi nghiền nhẹ.

Ba bộ phận của ba người tương thiếp thật chặt vào với nhau không một khe hở. Thời gian như dừng lại vài giây.

Thạc Trân từ phía trước trợn mắt nhìn theo cử động của Doãn Kỳ và Chính Quốc, hiểu ý cũng đột nhiên đẩy mạnh nam căn vào miệng nàng một cái cùng lúc với Doãn Kỳ rồi dừng lại động tác. Cả bốn người giữ yên bất động tận hưởng khoái cảm ngất ngây kỳ lạ trong khoảnh khắc.

Chỉ có bên trong nàng lập tức âm thầm vỡ òa đạt tới cao triều cùng lúc với Doãn Kỳ, cảm giác tuyệt vời chưa từng có như vậy xảy ra. Trong thời khắc bất động bên ngoài, vách hoa huyệt bên trong nàng âm thầm nhịp nhịp lên khắp nam căn đang giật giật lên và phóng xuất của Doãn Kỳ, hai người cùng hưởng thụ thời khắc cực hạn giao hòa cùng nhau. Cảm thấy khoái cảm lần này hết sức tinh tế, dư âm dường như kéo dài bất tận.

Thạc Trân và Chính Quốc tưởng tượng không tới đây là nương tử và Doãn Kỳ đang hưởng cảm giác gì, chỉ có thể giữ yên bất động bên ngoài nhưng là trong lòng gào thét khao khát như thủy triều, ảo tưởng cho chính bản thân mình.
Chưa bao giờ, Lệ Sa cảm thấy trong cơ thể nhiều thêm một phần cảm thụ khác thường như vậy, thật dịu dàng ấm áp. Cảm giác tựa như phong phú thêm một cái gì nhưng không thể diễn tả bằng lời.

Doãn Kỳ bất giác ôm chặt sống lưng nàng, liên tiếp rên to lên tràn ngập vui thích cùng thỏa mãn. Hắn cúi người hôn lên khắp lưng nương tử, cảm giác yêu thương nàng dâng ngập đến không nói nên lời, luyến tiếc rời nam căn ra khỏi nàng. Chính Quốc cũng di chuyển tránh ra.

Thạc Trân từ trước người nàng, định thay thế vị trí phía sau muốn hưởng thụ cảm giác của Doãn Kỳ. Nhưng là cảm thấy nàng đã giữ tư thế này làm một lúc lâu rồi, đoán nàng không khỏi cảm thấy nhàm chán, bất đắc dĩ đem nàng lật qua tư thế mới để nàng nằm ngửa ra. Nửa người trên của nàng tựa vào trong lòng Doãn Kỳ.
Lệ Sa cảm thấy hai chân bị hắn để lên trên vai, ngay sau đó trong hoa huyệt đau đến muốn mệnh.

"Á, không..."

Mỗi khi quái vật khổng lồ của Thạc Trân tiến vào trong nàng đều có cảm giác đau đến muốn nổi giận như vậy. Nàng đang định đẩy người ra thì bên tại vang lên tiếng khuyên nhủ của đại lão công: "Đại sư huynh chậm một chút. Nương tử vừa tới xong bên trong còn non nớt lắm, chịu không nổi huynh kịch liệt như vậy."

Thạc Trân vội dừng động tác, ngâm nam căn cực kỳ to lớn trong hoa huyệt chờ nàng thích nghi. Nàng hiện tại thân thể như đã chết lặng, bủn rủn, cảm thụ không được khoái cảm, chỉ nghĩ làm sao cho hắn nhanh kết thúc.

Nhưng là cả ba nam nhân này thực muốn nữ nhân yêu quý của bọn họ sung sướng nên dùng sáu bàn tay của bọn họ vuốt ve đủ những chỗ mẫn cảm trên cơ thể nàng để tìm lại cho nàng khoái cảm. Cơn đau dần dần biến mất thay vào đó là âu yếm thực nhẹ nhàng, thân thể của nàng thực mau liền hưng phấn trở lại.

"Ưm... tướng công... muốn chàng..."

Tiếng rên rỉ nho nhỏ của nàng xen lẫn với hơi thở hổn hển, Thạc Trân vui mừng lập tức nhẹ nhàng luân động. Nghĩ đến hoa huyệt trơn tru do có ái dịch của nàng khi cao triều và của Doãn Kỳ phóng xuất trước đó, hắn cảm thấy tăng thêm kích thích dần dần đảm nhanh và mạnh hơn.

Nam căn cực kỳ dài và to lớn của Thạc Trân lần này đã có thể thuận lợi đâm hết toàn bộ, từng lần từng lần vào trong cơ thể nàng. Khi nam căn chạm vào đến nơi sâu nhất trong hoa huyệt nàng, Thạc Trân rên lên một tiếng "A!" đầy khoái cảm.

Doãn Kỳ đang cúi đầu chìm đắm hôn môi nàng cảm nhận tiếng nên mạnh mẽ dụ hoặc trong cổ nàng phát ra đồng thời với tiếng Thạc Trân kêu thì ngước lên. Hắn nhìn nhìn Chính Quốc rồi liếc mắt xuống phía dưới nàng ra hiệu.

Chính Quốc miệng đang vừa ngậm hôn một viên đỉnh hồng, tay đang sờ nắn một bên nhũ hoa, thấy hắn ra hiệu hiểu ý nhanh chóng dời xuống, dùng ngón tay sờ nhẹ lên cánh hoa ướt át của nàng, đụng trúng nhụy hoa khảy khảy, không ngừng trêu chọc một hồi.

Sau đó hắn cúi đầu xuống ra sức mút hôn lên nhụy hoa nàng. Hoa huyệt mẫn cảm của nàng rung lên siết chặt nam căn của Thạc Trân. Lưỡi nàng cũng đồng thời mút chặt lấy lưỡi Doãn Kỳ.

Cả ba nam tử nhận được tín hiệu biết nàng đã gần tới, đồng thời luân động lên thật mãnh liệt. Thạc Trân quỳ phía sau, hai tay ôm đùi nàng, hông không ngừng đâm mạnh từng hồi sâu hết nấc.

Chính Quốc nằm bò bên cạnh, áp sát mặt vào nơi hai bộ phận kết hợp mà ra sức day mút nhụy hoa. Doãn Kỳ ôm thân trên của nàng, cúi người, miệng mút chặt lấy lưỡi thơm tho của nàng, hai tay không ngừng xoa nắn hai nhũ hoa đẫy đà, hai ngón tay sẽ mạnh lên viên đình hồng.

Sau cùng cả ba nam nhân cùng hợp sức thành công đưa nàng một lần nữa đi vào cực hạn, nàng toàn thân lại tê dại, mơ mơ hồ hồ, giống như bay vào trong đám mây. Ái dịch trong cơn cao triều ấm áp tưới lên đầu nam căn của Thạc Trân làm nhiệt hỏa trong lòng hắn bùng lên, hắn đâm hạ thêm mấy nhịp cũng khó nhịn gầm lên một tiếng rồi khoan khoái phóng xuất ra. Đêm này hắn đã phát tiết rất nhiều lần, Thạc Trân từ trên người nàng thỏa mãn rời đi.

Lệ Sa cảm thấy thân mình nhẹ bổng, mở mắt thấy mình bị Doãn Kỳ ôm vào trong ngực, hắn dùng khăn lông lau sạch cho nàng đầy người mồ hôi.

"Tướng công!" Lệ Sa nhìn từng vị lão công liếc mắt một cái, mỉm cười yếu ớt.

"Vất vả nàng, nương tử."

Thạc Trân đem nàng từ trong lòng ngực Doãn Kỳ ôm lai da tay trên lưng nàng, nhẹ nhàng vỗ vỗ: "Ta so với nương tử lớn hơn gấp đôi số tuổi, theo đạo lý có thể làm phụ thân nàng. Nương tử yên tâm, về sau ta sẽ yêu thương nàng giống như yêu thương chính nữ nhi mình."

"Trên đời này nào có phụ thân nào đối với nữ nhi làm loại chuyện này, cho nên tướng công về sau vẫn là đừng chiếm tiện nghi của ta."

"Haha, chúng ta là cha con cùng nhau thân mật mà!"

Thạc Trân ôm thân mình nhỏ xinh của thê tử, xác thật cảm thấy như đang ôm một hài tử mảnh mai, mọi lúc mọi nơi đều cần được yêu thương âu yếm.

Ngẩng đầu nhìn thấy Chính Quốc còn ngây ngốc đứng ở đầu giường: "Không có việc gì người có thể đi rồi, nhớ rõ đổi một chậu nước ấm tiến vào."

Chính Quốc vẫn luôn nhìn dáng người mỹ lệ của nữ chủ tử, đường như phảng phất vĩnh viễn cũng xem không đủ, luyến tiếc dời đi tầm mắt, nghe được Thạc Trân đang đuổi hắn, hành lễ xong xoay người rời đi.

"Chờ một chút."

Lệ Sa nghĩ đến hắn còn chưa được thư giải, trong lòng cảm thấy có lỗi, nâng tay lên eo sườn hắn sờ sờ thấy đây xích kim loại cộm một chút: "Chìa khóa đai trinh tiết để ở trong bọc, người đi lấy đem khóa mở ra, sau đó tắm gội sạch sẽ một phen. Đừng quên ăn viên tránh thai. Chờ ta ngày nào đó có tâm tình, sẽ tìm ngươi."
Lệ Sa từ lúc bắt đầu biết được thế nào là tình dục nam nữ, đến bây giờ cùng lúc cùng các nam nhân làm việc này đã không còn như lúc trước ngượng ngùng, lời nói lúc này vô cùng tự nhiên.Chính Quốc đôi mắt dại ra trong nháy mát vụt sáng ngời lên, lộ ra vui sướng vô hạn, cung cung kính kính làm lễ, bưng chậu nước rời phòng.

[ϐαиgℓιϲє] [є∂ιτ] «мộτ νợ инιềυ ϲнồиg»Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ