Chương 39: Hạ Sinh

12 1 0
                                    

Dĩnh đường cùng Đột Quyết chiến tranh rốt cuộc khai hỏa, Thạc Trân cùng Doãn Kỳ liên tiếp mấy ngày thủ vững ở chiến trường phía tây thành. Bá tánh hỗ trợ lui tới vận chuyển người bị thương cùng vật tư quân dụng, Lệ Sa ở trong Ngưng Hương Các, đêm khuya tĩnh lặng cũng có thể nghe được âm thanh bôn tẩu ồn ào qua lại trên đường.

Nàng thân mình nặng nề, chọn lúc xế chiều thời điểm không quá nóng mới đi ra ngoài phơi nắng, ở trên giường mỹ nhân nằm xuống một cách dễ dàng, nhớ tới cần phải có người đỡ đến nỗi khom lưng mang giày, tay đều với không tới mặt giày.

Lúc này đang ngủ trưa, có thể là sắp lâm bồn, mỗi đêm đều tỉnh lại bảy tám lần đành phải lúc ban ngày ngủ bù. Cảm thấy mong mau sinh hài tử, lăn qua lộn lại ngủ thật sự không an ổn, người thân nhất đều không ở bên cạnh, trong mộng mị bị một cổ sợ hãi bao phủ. Lúc này,một bàn tay ấm áp vuốt ve ở trên mặt mình, mở to mắt thì ra là đại lão công Mẫn Doãn Kỳ .

"Mẫn đại ca, chàng đã trở về." Lệ Sa từ trên giường ngồi dậy.

Hắn nhanh nhanh đỡ lấy, ngồi ở đầu giường để nàng tựa vào trong lòng mình: "Ta nhớ rõ đã qua ngày nàng nên sinh nhiều ngày, trong lòng lo lắng kẹt quá không thể chạy về nhìn xem, được một chút cũng còn phải đi trở lại. Nàng cảm giác được không, nếu là cảm thấy hài tử muốn sinh nhớ rõ phái người đi báo liền cho ta."

Lệ Sa nhìn thấy hắn một thân mỏi mệt, như là mới từ chiến trường trở về trên người khôi giáp dùng nước rửa sơ qua nhưng nàng vẫn là nghe thấy được mùi máu tươi khó ngửi.

"Kim đại ca đâu, chàng ấy tại sao không trở lại?" Lệ Sa nước mắt rơi xuống.

Doãn Kỳ ôn nhu lau nước mắt cho nàng: "Đại sư huynh hiện tại đi không được, chờ buổi tối huynh ấy sẽ bớt thời giờ về nhà thăm nàng. Không phải còn có ta ở đây sao, nương tử đừng sợ."

Lệ Sa trong lòng thở dài, nàng càng muốn phụ thân hài tử ở trước mặt!

Ôm eo Doãn Kỳ cho dù bị khôi giáp cộm phát đau cũng không muốn buông ra, ngoài miệng không thể không nói lời làm hắn an tâm: "Nữ nhân sinh hài tử các chàng nam nhân giúp không được gì, trở về cũng vô dụng không cần lo lắng cho ta."

Doãn Kỳ trong lòng tràn ngập thương tiếc, đôi tay vòng qua dưới thân nàng, đem toàn thân nàng đều ôm vào trong ngực: "Chờ đem người Đột Quyết đuổi hết đi, ta sẽ toàn tâm bồi nàng."

Lệ Sa cái mũi ê ẩm, đôi mắt đỏ lên: "Ta còn muốn sinh cho chàng một nhi tử cùng một nữ nhi, đúng ra trước nên đến phiên chàng."

"Việc này về sau lại nói." Doãn Kỳ vỗ về sống lưng nàng: "Ngủ một lát đi, ta nghe Chính Quốc nói nàng đã nhiều ngày vẫn luôn ngủ không ngon."

Hắn trấn an có tác dụng, nàng không lâu liền tiến vào mộng đẹp, đến khi tỉnh lại phát hiện sắc trời đã là đêm đen.

Nam nhân bên người đã sớm rời đi.

Nàng nhìn chằm chằm tấm màn trống trơn đỏ thẫm thất thần, bỗng nhiên trong bụng đau một chút, hoảng sợ, bởi vì không có kinh nghiệm. Kêu Chính Quốc báo cho bà đỡ cùng đại phu đều tìm tới, kiểm tra kết quả thì ra hài tử chờ không kịp muốn sinh ra.

Lệ Sa có chút kinh hoảng, có chút chân tay luống cuống.

Bà đỡ nói: "Phu nhân đừng lo lắng, nữ nhân sinh hài tử không có gì ghê gớm. Lần đầu sinh con thời gian sẽ lâu chút, phu nhân tốt nhất trước nên ăn cơm no, đợi lát nữa mới có sức lực tốt mà sinh. Ăn xong rồi tắm rửa một cái, bởi vì ở cữ một tháng đều không thể tắm."

Chính Quốc xoay người đi kêu gã sai vặt đem đồ ăn bưng lên, đầy bàn bày món ngon mỹ vị, nàng không có một chút cảm giác muốn ăn, lung tung ăn vài miếng. Được Chính Quốc nâng lên đi vào phòng tắm, cởi bỏ đi toàn thân quần áo, ngâm mình ở trong nước ấm áp, cảm xúc khẩn trương giảm bớt một chút.

Chính Quốc cũng bỏ đi trên người quần áo, tiến vào trong bồn dùng khăn lông ướt chà lau trên da thịt nàng.

"Chính Quốc, may mắn có ngươi." Lệ Sa đang nói, trong bụng một trận đau đớn, nhịn không được ôm lấy hắn, cắn răng chịu đựng.

Tắm sạch trong chốc lát, Chính Quốc đỡ nàng ra khỏi cái bồn, vội vàng mặc sơ quần áo, trở lại phòng ngủ.

Lệ Sa chưa bao giờ biết nữ nhân sinh hài tử có thể đau như vậy, không ngừng tra tấn thân thể, cũng tra tấn tinh thần. Toàn bộ nửa người dưới đều lâm vào một loại đau đớn không cách nào hình dung nỗi. Chậm rãi, kéo dài hai canh giờ, nàng nhịn không được, rên la càng lúc càng lớn, xen lẫn vài tiếng kêu thảm thống khổ.

"Cổ tử cung mới mở có hai ngón tay, phu nhân nhịn một chút, chờ mở khoảng mười ngón tay là có thể sinh."

Mười ngón, vậy muốn bao lâu? Nàng rất đau, thậm chí có chút tuyệt vọng, lời Trương bà tử nói hiện lên trong đầu. Nữ nhân sinh hài tử như đang đi qua cửa sinh tử, đi một chuyến qua quỷ môn quan. Đúng vậy! Quỷ môn quan, mạng lớn sống sót, mệnh đoản, chỉ sợ sẽ chết như vậy, nếu là kỹ thuật phẩu thuật thật tốt, giảm bớt phần nào nguy hiểm.

"Chính Quốc, Chính Quốc......" Nàng bỗng nhiên ôm nam phó trung thành này nức nở ra tiếng, nàng nhớ người thân kiếp trước, nhớ ba mẹ, nhớ ca ca cùng nhau lớn lên, buồn từ trong tim. Eo bụng bỗng nhiên kịch liệt đau lên, tay chân đều run rẫy, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

Chính Quốc cũng là mồ hôi đầy đầu, trên mặt đều biến sắc, chỉ có thể liên thanh nói: "không có việc gì, không có việc gì. Hài tử sinh ra tới thì tốt rồi."

..................

Cửa tây thành Bình Châu tọa lạc cửa ải Yến Chu sơn cao ngất trong mây, là giao lộ duy nhất từ Tây Vực đi Trung Nguyên, từ hai trăm năm trước lực lượng quân đội Dĩnh đường mở rộng đường kéo dài đến Tây Vực đều quy nạp vào bản đồ Dĩnh đường. Nhưng sau lại bởi vì trong nước có vài lần chính biến, quốc lực giảm đi, Tây Vực không còn dễ dàng khống chế, mất một bộ phận đất rất lớn, chỉ chừa Sa Châu ở phía bắc dùng để ngăn cách Đột Quyết và Tây Vực nối liền.

Hiện giờ Sa Châu đã mất, Bình Châu trở thành lá chắn ngăn cản người Đột Quyết xâm phạm.

Trận chiến đánh ba ngày ba đêm, quân nhân Dĩnh đường lo thủ thành, tới đêm nay, đánh đến đặc biệt kịch liệt.

Người Đột Quyết có xu hướng nếu không chiếm lấy Bình Châu thì không cam lòng, lúc đánh hạ Sa Châu, từ bên trong thành chiếm được tài bảo chồng chất như núi cùng tơ lụa, nghĩ đến Trung Nguyên đất màu mỡ ngàn dặm, càng không thể đếm được tài phú cùng mỹ nữ, làm cho lũ người nơi thảo nguyên hoàn toàn đỏ mắt.

[ϐαиgℓιϲє] [є∂ιτ] «мộτ νợ инιềυ ϲнồиg»Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ