"Đây là mô hình tiến công của đàn Jeon mà các vị lãnh đạo vừa đề bạt, hoàng tử Park thấy thế nào?"
Jimin hơi bất ngờ vì câu hỏi của Jeon Junghoon, anh liếc nhìn tấm da trước mắt, trên bề mặt của nó được khắc nổi cả một đội hình tiến công hùng hậu của đàn Jeon.
Omega cẩn trọng nhìn cặn kẽ từng hàng ngũ, từng mũi tên ký hiệu tiến công, phòng thủ, đôi mày thanh tú nghiêm túc nhíu chặt. Jeon Junghoon vẫn kiên nhẫn chờ đợi vị hoàng tử đưa ra câu trả lời mà ông mong muốn, nhưng có lẽ một vài người đã bắt đầu cảm thấy bức bối khó chịu.
"Hoàng tử Park nếu không làm được thì không cần phải cố, chúng tôi sẽ không để bụng chuyện một omega không hiểu biết gì về chiến lược quân sự đâu."
Vị tể tướng khi nãy lên tiếng, gã đã không vừa mắt thái độ dửng dưng của Jimin ngay từ đầu, thế nên có lẽ gã sẽ là người vui sướng nhất nếu omega bị bẽ mặt lúc này.
Jimin không mảy may bị những lời sáo rỗng của gã tác động, ngón tay trắng nõn chỉ lên tấm da trước mặt, chậm rãi mà rõ ràng nói lên những suy tính của bản thân
"Mô hình này, nhìn thì có vẻ rất chỉn chu. Tuy nhiên, nó chỉ thực sự hiệu quả khi ta áp dụng vào giao tranh với những đàn lân cận ở phía Đông mà thôi. Nếu đổi lại là giao tranh với đàn sói hoang, e là lợi bất cập hại."
"Hoàng tử Park nói như thế là đang xem nhẹ năng lực của đàn Jeon hay sao?"
Một vị lãnh đạo khác khó chịu lên tiếng, song anh cũng chỉ từ tốn giải thích
"Không phải xem nhẹ, nhưng vẫn phải biết người biết ta. Mỗi một trận chiến diễn ra, quan trọng nhất là phải có sách lược phù hợp. Điều này chắc các vị cũng biết, cũng giống như việc ta không thể nào dùng lối đánh ở trên đất liền để chiến với thủy quân được."
Vị lãnh đạo kia không tiếp tục phản bác, dường như đã bị thuyết phục phần nào bởi những luận điểm vô cùng sắc bén. Jimin hít sâu một hơi rồi tiếp tục trình bày
"Mô hình này nhìn chung có vẻ là đánh mạnh vào cận chiến hơn. Nhưng có một điều quan trọng cần phải biết, đàn sói hoang vốn có tập tính vô cùng hung hăng và hiếu chiến hơn bao giờ hết, quá lưu tâm vào cận chiến chỉ khiến cho nhân lực bên ta bị tổn thất nặng nề."
"Vậy hoàng tử Park có cao kiến gì không?" Junghoon thích thú hỏi.
Jimin nhướn mày, chất giọng trong trẻo, êm tai cứ thế vang lên đều đều, ngón tay di chuyển linh hoạt trên tấm da trước mặt
"Đội hình mũi nhọn này lợi thế không cao, nên đổi lại thành vòng cung bao bọc từ ngoài vào. Bố trí chủ lực và dàn cung thủ ở ngoài rìa để dễ kiểm soát tình hình. Còn nữa, sói hoang quen thuộc địa hình hơn chúng ta nhiều, vậy nên chúng có lợi thế trong việc chạy thoát. Cần phải bố trí thêm đội quân ở cánh tả và cánh hữu để tập kích bất ngờ, nếu đi theo đội hình thế này thì lợi thế sẽ thuộc về phe ta."
Cả thư phòng im bặt sau khi tiếng nói của anh vừa dứt, mọi ánh mắt gắt gao đổ dồn về phía chàng trai nhỏ bé, có ngưỡng mộ, có bất ngờ, và cũng có khó tin, nhưng chung quy, bọn họ đều có một cái nhìn khác về vị omega.
BẠN ĐANG ĐỌC
Märchen? Luckily it's not |KookMin|
FanfictionSummary: Jungkook là con trai duy nhất của thủ lĩnh đàn Jeon, vóc dáng là một alpha trưởng thành đầy dũng mãnh nhưng trí óc thì chỉ như một đứa trẻ. Jimin là một omega đơn độc "bị" đàn của mình xem như món đồ cống phẩm để giữ mối hòa hảo giữa hai...