Q2 - Chương 13: Một cái miệng sao đủ thỏa mãn... (H)

89 1 0
                                    


Một cái miệng sao đủ thỏa mãn, đương nhiên là phải cố gắng có con! (H)

Thông thường thì vận động trêи giường là phương pháp để điều tiết mối quan hệ vợ chồng. Cãi nhau? Không sao, không có cái gì mà làʍ ȶìиɦ một trận không thể giải quyết được, một trận không được vậy thì một trăm trận, cao trào đến hồn cũng bay mất, bảo đảm mâuthuẫn nào cũng quên. 

Nhưng thường thì cũng chính vận động trêи giường gây ra rất nhiều vấn đề vợ chồng bất hòa, ví dụ như bệnh liệtdương, xuất tinh sớm, hoặc là đối phương không thích ngồi cưỡi... Tóm lại, nó còn tạo ra nhiều rắc rối hơn.

Giống như Lý Hành Ca hiện tại, đã bảo đừng làm hậu môn, đã bảo cho dù làm hậu môn cũng phải bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào ɦσα ɦuyệt, kết quả bây giờ cậu nằm úp sấp trêи giường, cả người đầy mồ hôi, chất lỏng giàn giụa giữa hai chân, cảnh hùng tráng nhất vẫn là cảnh động cúc òng ọc hộc ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng không ngừng, dưới ánh tà dương trông như một tác phẩm hội họa nghệ thuật, vừa tình sắc lại vô cùng đáng xem.Hướng Tư Thần kéo cậu một cái, tay lại bị đánh bay, nhóc mặt đơ hung hăng trừng mắt với hắn.

"Đứng dậy, tắm rửa nào."

"Mệt, không đi."

"Không phải em thích sạch sẽ nhất sao? Ngoan."

Người đang nằm nhất định bất động, cũng không cho hắn di chuyển cơ thể mình. Hướng Tư Thần quỳ gối trêи giường, đánh một cái"bạch" lên thịt ʍôиɠ cậu: "Đứng dậy, tối nay chúng ta ra ngoài ăn cơm."

"Không ăn."

Hướng Tư Thần chọc chọc đóa hoa cúc sưng đỏ, hỏi: "Ăn no rồi?"

Lý Hành Ca tức giận, không nói lời nào, cũng thực sự rất mệt mỏi.

"Giận à?"

"Á..." 

Lỗ hoa co rụt lại, cậu nắm chặt ga giường nỗ lực để không rêи thành tiếng.

"Lép nhép lép nhép", tiếng nước ɖâʍ mỹ phát ra dưới sự di chuyển sắc tình của ngón tay ai kia, Lý Hành Ca cong vểnh ʍôиɠ lên, vùi mặtvào trong gối.

"Lép nhép lép nhép"...

 Hướng Tư Thần cười cười, lại cắm ngón tay thứ hai vào lỗ hoa, hỏi: "Hành Ca, bên trong của em thật sự rất lỏnglẻo."

"A... Hừ... Ưm..." 

Lý Hành Ca siết siết lỗ hoa, chảy ra một dòng ái dịch: "Không có lỏng... Ưm..."

"Thật sự rất lỏng, không tin em xem."

Lý Hành Ca chui ra khỏi gối, sau đó trở mình tựa ở đầu giường mở chân ra, từ đầu đến cuối hai ngón tay người nọ vẫn luôn cắm trong lỗhoa của cậu mà chơi đùa, dẫn đến cậu chỉ làm động tác đơn giản như vậy cũng hết sức chật vật.

Lỗ hoa truyền đến từng cơn kɧօáϊ cảm, cậu cúi đầu thấy hình như ngón tay hắn ra vào rất dễ dàng, vì thế rụt rụt cái lỗ lại.Cảm giác được ngón tay bị những thớ thịt ấm nóng khẽ thít, cổ tay Hướng Tư Thần lại chuyển động thật nhanh, hỏi: "Có đau không?"

[HOÀN] Nắng mai sáng rọi nơi ca Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ