Chương 44

48 1 0
                                    


Edit: Tiểu Vũ

Thạch Lệnh Thanh không phải là một người biết ăn nói, Quý Dương cũng vậy. Khi hai người ở chung một chỗ, sẽ rơi vào im lặng kỳ quái. Liên Anh ở bên cạnh Thạch Lệnh Thanh, cảm nhận được, hắn cảm thấy bản thân khó chịu không nói ra được, thế là cũng im lặng theo.

Hắn khó xử, hai nhân vật chính kia tạo nên không khí gượng gạo cũng không thoải mái.

Quý Dương một mực nghiêm mặt, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đều viết hai chữ trầm mặc. Xem ra Thạch Lệnh Thanh là một trong ba người có lẽ không lúng túng đến vậy.

Y im lặng thành quen. Chỉ là thỉnh thoảng vẫn đặt ánh mắt lên người Quý Dương, giống như có lời muốn nói, lại giống như không biết nói gì, chỉ đơn thuần muốn nhìn một chút.

Trước chạng vạng tối ba người đi ngang qua một tòa thành, thế là dứt khoát tiến vào tìm một nhà trọ nghỉ một đêm.

"Oa, sư tôn, nơi này thật là náo nhiệt đó." Liên Anh vẫn luôn ngột ngạt ở một bên, nhìn khung cảnh náo nhiệt, bỗng nhiên cười nói với Thạch Lệnh Thanh.

Thạch Lệnh Thanh gật gật đầu.

Y nhìn Liên Anh nói: "Đi dạo chơi một lúc đi, chúng ta sẽ tới khách điếm phía trước không xa chờ ngươi."

Mặc dù Liên Anh là người hoạt bát vui tươi, không biết che giấu chuyện trong lòng thế nào. Nhưng nếu trở về quê hương của mình, đối mặt với vị huynh trưởng đã hoàn toàn thay đổi kia của bản thân, trong lòng cũng sẽ cảm thấy cay đắng. Chỉ là không nói ra mà thôi, cũng không muốn biểu hiện ra ngoài.

Liên Anh cười nói: "Vâng ạ."

Hắn đi trước mấy bước, rất nhanh đã hòa vào trong dòng người nhộn nhịp hối hả.

Thạch Lệnh Thanh quay đầu nhìn về phía Quý Dương, vốn muốn hỏi hắn có muốn đi dạo chút không.

Lúc này bỗng có một nam tử, cầm một cái trống nhỏ, lắc lắc hướng về khách nhân rao bán đồ vật trên tay mình.

Thạch Lệnh Thanh chú ý đến, bị đồ chơi nhỏ kêu vang tùng tùng kia hấp dẫn.

Người bán thấy được, vội vàng đưa trống nhỏ đến trước mặt y, nhiệt tình nói: "Vị đại hiệp này trong nhà có hài tử rồi chứ, lấy về cho đứa nhỏ chơi chút đi, tiểu tử và nha đầu nhà ta đều thích chơi."

Thạch Lệnh Thanh nhìn trống nhỏ này, trên mặt có chút lúng túng. Y nhìn những món đồ trẻ con đáng yêu này, bỗng nhiên nhớ tới tiểu Quỳ Nhi, y nhận không được, không nhận cũng không được. Đặc biệt còn có sự hiện diện rất lớn của Quý Dương ở bên cạnh, khoanh hai tay đứng nhìn.

Quý Dương hừ lạnh một tiếng, đưa tay nhận lấy trống nhỏ, sau khi lắc mấy cái thì trả lại cho người bán hàng rong.

"Cô nương trong nhà 4 tuổi rồi, không chơi cái này."

Người bán hàng trong sạp hàng nghe Quý Dương nói như vậy, thấy được cơ hội, vội bắt đầu chào hàng mấy món đồ chơi khác tiểu cô nương sẽ thích. Quý Dương chọn mấy cái, lấy tiền ra đưa cho người bán.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: May 03, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Sư đệ luôn có thể tìm được taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ