[DaChuu] CÁI CHUYỆN NHƯ HÔN EM, TRỰC TIẾP LÀM LÀ ĐƯỢC, KHÔNG PHẢI SAO?

2.7K 183 5
                                    


Tác giả: 萤久

Link raw: https://liuruanruanxi.lofter.com/post/1fa847e1_1c7566c3a

Tóm tắt:

"Sau khi rời bỏ Mafia thật lâu, tôi sống trong những ngày lười biếng và nhàn rỗi, ví như né tránh Kunikida dong dài, một mình đi qua quán cafe tràn ngập mùi thơm đắng của hạt ca cao, đi tới đầu đường Công ty Thám tử lại quẹo mấy vòng rồi ngừng bước chân trước tiệm bán báo cuối ngõ nhỏ, sau đó cầm tờ tạp chí văn học mỗi tháng, vừa ăn táo vừa đọc, lúc này, tôi sẽ luôn nhớ tới em.

Hiện tại, vào giây phút này, tôi luôn muốn biết, nếu tôi cúi người xuống hôn môi em thì sẽ có cảm giác như thế nào."

===

Màn đêm đen kịt nghịch ngợm nạm những viên ngôi sao thưa thớt lên trên, sao sáng chợt lóe chợt tắt cực kỳ giống đôi mắt lóe sáng của trẻ con, đèn đường trên mặt đất xưa nay vẫn luôn phát ra tiếng điện chạy phụt phụt mỏng manh, khi có khi không thắp sáng ánh đèn mờ ảo.

Lễ hội pháo hoa chúc mừng năm mới đã bắt đầu, biển người rầm rộ đi ăn mừng, ai ai đi đường cũng phải chen vai đụng tay , những quả bóng bay lơ lửng trên bầu trời như bướu thịt treo trên đỉnh đầu, ngựa xe như nước thật náo nhiệt.

Các cửa hàng gần đó lợi dụng bầu không khí vui mừng này ra sức chào hàng, buôn bán đồ ăn và vật lưu niệm trong lễ hội pháo hoa long trọng, trước cửa hàng nào cũng chật kín người, anh xô tôi, tôi chen anh, chờ cả nửa ngày vẫn không thấy đội ngũ xếp hàng dài dằng dặc có chút nhúc nhích.

Tối nay, phần lớn người tới xem lễ hội pháo hoa, các cửa hàng cách xa lễ hội cũng biết quanh chỗ không khí bi thương, thê lương thảm thiết này sẽ không có khách nào tới, họ cũng không chờ nữa, kéo cửa sắt xuống, thu dọn qua loa rồi dẫn người nhà đi chơi hội.

Dazai Osamu dẫm lên mặt đường đầy ánh trăng thanh lãnh, tung tăng nhảy nhót đến gần ngõ nhỏ, miệng ngâm nga một khúc ca đứt quãng, đến khi tới chỗ muốn đến lại phát hiện cái tiệm báo nhỏ ở đây đã đóng cửa từ lâu, khiến hắn bị "leo cây".

Hắn đứng trước cửa hừ hừ lúc lâu, ngón trỏ xinh đẹp gập lại, gõ gõ lên cánh cửa cuốn, phát ra từng tiếng vang ồn ào nhiễu dân.

"Này." Hắn nghe thấy sau lưng có một giọng nói, trầm trầm, có chút khàn khàn sặc khói thuốc, nghe vào gợi cảm mê người, nhưng nội dung lại có vẻ cực kỳ mất kiên nhẫn, "Dazai, anh có bệnh à, ồn ào đến nỗi tai mọc kén rồi đây này."

Dazai quay lại, không hề bất ngờ, hắn thấy Nakahara Chuuya đang cắn cây thuốc lá đã hút hơn phân nửa trong miệng, sương khói màu trắng từ từ xoay tròn bay lên, phối hợp với ánh trăng vàng nhạt mông lung giữa hai người, khiến tất cả có vẻ hư ảo, không chân thực.

"A, phiền nhất, phiền nhất, sao lại gặp được Chuuya ngay lúc này chứ?" Dazai híp nửa con mắt, lộ ra ánh mắt lười biếng thoải mái, rất hợp với mái tóc nâu quăn vừa mềm vừa xù kia.

"Xí ⸺" Chuuya kéo dài giọng, hừ một tiếng đầy khinh thường, bước vài bước về phía trước, một tay xoa eo, tay kia xoa loạn mái tóc sáng mất nửa tiếng mới tạo kiểu được, khiến đầu tóc vốn suôn mượt trở lên rối tung rối loạn, anh vừa bực mình vừa bất đắc dĩ khịa lại, "Ông đây còn thấy phiền hơn anh, thật là, không ngờ thoát được lễ hội pháo hoa thì lại gặp phải tên khốn nhà anh."

TỔNG HỢP TRUYỆN NGẮN SOUKOKU VÀ SHIN SOUKOKU PHẦN 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ