Chưa bao giờ Giang Dực nghĩ tới lần đầu tiên sau khi thoát ế, ở thế giới hai người là bắt đầu từ việc giúp bạn trai sửa sang lại hồ sơ.
Cũng may đầu óc Giang Dực linh hoạt, tứ chi phát triển, còn 20 phút trước khi tan tầm thì công việc của hai người đã hoàn thành trước thời hạn.
"Có thể về sớm không?" Sofa trong phòng lớn như vậy nhưng Giang Dực lại muốn chen chúc cùng một chỗ với Đô Ân Vũ, hai người ngồi nghịch ngón tay nhau.
"Được nhưng mà sẽ bị trừ tiền đó?" Đô Ân Vũ suy ngẫm "Còn có thể bị thầy Cao phê bình."
"Phê bình? Chú Cao nói em à?" Hiện tại Giang Dực bị mờ ảo bởi bộ lọc, cảm thấy bạn trai nhà mình mềm mỏng yếu đuối, ở bên ngoài suốt ngày bị bắt nạt cho nên máu bảo vệ cả người căng đầy.
"Cũng bình thường, nhưng về sớm là vấn đề nguyên tắc, trừ khi là có tình huống đặc biệt gì đó..."
"Anh bảo kê cho em." Giang Dực bình thản "Nếu hỏi thì anh sẽ nói giúp em."
"Ánh tính nói cái gì?" Ánh mắt Đô Ân Vũ sáng bóng nhìn về phía Giang Dực, "Xin tha thứ hộ em?"
Vẻ mặt người trong ngực ỷ lại, lời nói cũng lộ ra làm nũng như có như không, Giang Dực cảm thấy cả người như bị điện giật một chút, tê dại một trận thẳng tắp từ xương cột sống đến đỉnh da đầu.
Hắn không đè nén được ngứa ngáy trong lòng, khẽ vuốt chóp mũi mượt mà của Đô Ân Vũ "Nếu như em cần thì lúc nào anh cũng có thể nói với chú Cao, bảo chú ấy bình thường quan tâm bạn trai anh nhiều hơn."
Đô Ân Vũ không cần những thứ đó của Giang Dực, nhưng lời hứa của đối phương vẫn làm trong lòng anh cảm thấy ngọt ngào, Đô Ân Vũ nắm lấy tay vừa rồi Giang Dực vuốt mình, nhỏ giọng đồng ý.
Cuối cùng hai chiến sĩ thi đua cũng không về sớm, lúc 6 giờ 1 phút khóa cửa văn phòng, hiếm khi đứng chờ thang máy mà không có ai nên hai người dựa vào rất gần, ngón út thỉnh thoảng sẽ dính cùng một chỗ.
Tâm trạng Giang Dực nhộn nhạo, nhiệt huyết sôi trào, mắt thấy cả người sắp không chịu nổi thì bên tai lại truyền đến một tiếng đinh.
Là tiếng thang máy đến.
Thật trùng hợp, người từ bên trong đi ra chính là Hồ Hiểu Tình đang ôm một bó hoa tươi.
? ? ?
Làm sao mà còn âm hồn bất tán thế này?
Làm sao còn đổi hoa hồng thành hoa bách hợp?
Vốn Hồ Hiểu Tình định đặt hoa ở cửa văn phòng Đô Ân Vũ nhưng không nghĩ tới vừa vặn gặp hai người ở cửa thang máy. Cô gái hay ăn dưa có thần kinh mẫn cảm, lập tức ngửi ra hơi thở yêu đương tràn ngập trong không khí, hai mắt Hồ Hiểu Tình tỏa sáng, là thật! Tất cả là sự thật! CP cô đu là có thật!!!
Nhưng ánh mắt Giang Dực nhìn qua vẫn không thân thiện như trước, Hồ Hiểu Tình nghĩ là do chuyện đối phương nhớ thương vợ nên vội vàng giải thích, "Giám đốc Tiểu Giang, anh yên tâm, chuyện gặp anh ở bệnh viện tôi sẽ không nói với người khác."
Dừng lại một lát, cô lại nói, "Chuyện anh và bác sĩ Đô ở cùng nhau... Tôi sẽ không nói với bất kỳ ai khác."
Giang Dực suy tư, hắn và Đô Ân Vũ xác định quan hệ cũng chỉ mới 40 phút, làm sao Hồ Hiểu Tình biết được, chẳng lẽ ở văn phòng có giám sát?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ/HOÀN] Trà Hoa Hồng
RomanceTác giả: Bán Nguyệt Bán Tiêu Edit: DevilsNTT Giang Dực sống 27 năm, trên sàn làm ăn gió nổi nước lên nhưng đời sống tình cảm trống rỗng. Một lần ngoài ý muốn phải nhập viện khiến hắn gặp được bác sĩ thực tập với lúm đồng tiền như gió xuân - Đô Ân Vũ...