Sau khi ăn sáng, tôi trở về trang viên Malfoy với Draco.
"Em đi lên thay quần áo." Draco hiển nhiên còn đang buồn bực vì chuyện vừa rồi, nên chỉ gật đầu với tôi, có lệ đến mức không có nói một câu nào.
Tôi lên tầng mở tủ quần áo, thay một bộ quần áo có thể "xứng" với Malfoy phu nhân, ngồi vào trước bàn trang điểm, mở hộp trang sức ra, cẩn thận chọn đồ trang sức phù hợp với quần áo.
Trâm cài, dây chuyền, nhẫn... Thử từng cái một thật kiên nhẫn.
"Em thay quần áo thôi mà lâu như vậy sao" Hiển nhiên Draco ở dưới tầng đã chờ đến mức có chút không kiên nhẫn, anh mở cửa phòng ra, nhàn nhã nói với người đang ngồi trước bàn trang điểm là tôi.
Tôi nhìn anh đang dựa vào cửa từ trong gương, vẻ mặt khó chịu, tiếp tục thử đồ trên tay: "Em chưa bao giờ biết anh cũng sẽ cảm thấy hứng thú với những thứ này."
Draco đi tới, cầm lấy một cái trâm cài nạm bạch ngọc từ trong hộp trang sức, bốn phía cánh hoa được điểm xuyết thêm hồng ngọc, có vẻ đặc biệt bắt mắt: "Cái này thích hợp với em."
Tôi cầm lấy trâm cài hồi lâu, cuối cùng lại nhìn sắc mặt người nào đó một chút, cuối cùng cũng đeo nó lên người, kỳ thật đối với những châu báu trang sức này tôi quả thật không có hứng thú quá lớn, lúc mới bắt đầu, nhìn thấy những đồ trang sức xa hoa đắt tiền này quả thật đủ để cho mỗi cô gái thấy động tâm, chỉ là lâu ngày, những trang sức này cùng lắm chỉ là vật chết thôi.
Tựa như trang viên Malfoy cổ xưa lộng lẫy này, tuy rất mỹ lệ nhưng lại giam cầm nhiều linh hồn như vậy.
"Anh đang làm gì vậy." Nhìn vào trong kính, thấy Draco đang cúi xuống và đeo một cái gì đó trên cổ của tôi, tôi hỏi.
Anh ấy đợi đến khi đeo đồ xong mới ngẩng đầu lên trả lời tôi: "Nhìn trong gương kìa, sợi dây chuyền này xinh đẹp không..."
Trong gương, vòng cổ lóe lên màu lam chói mắt đang hấp dẫn ánh mắt của tôi, giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt ve từng hạt châu: "Đây là nước mắt người cá?"
Nước mắt nhân ngư bị ma pháp đặc thù xử lý qua sẽ ngưng kết thành một hạt châu. Nó vốn có công hiệu rất mạnh trong độc dược, một viên liền có giá trị liên thành, những người điều chế độc dược thường sẽ ngâm nước mắt người cá vào trong nước, khi nấu độc dược đặc thù, thêm nước mà những thứ này ngâm qua vào. Từ đó đủ để thấy sự quý giá của nước mắt người cá.
Mà người trước mắt này, vậy mà lại làm thành một chuỗi vòng cổ nước mắt người cá đưa cho tôi.
"Đây thật là phung phí của trời." Tôi khẽ lắc đầu, tuy rằng vòng cổ làm từ nước mắt người cá rất đẹp, thế nhưng, so sánh với công hiệu dược phẩm của nó, không khỏi có vẻ dao trâu mổ gà một chút.
"Tặng cho em một món quà quý giá như vậy sao?" Tôi quay lại và ngước lên nhìn Draco đứng bên cạnh: "Tại sao?"
"Cần lý do sao..." Draco cúi người xuống, hôn lên má tôi, môi từng chút từng chút chuyển đến vành tai, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm tai tôi, cả người cảm thấy tê dại, tôi vươn hai tay hơi chống cự anh, chỉ là chút sức lực không đáng kể, nhưng anh lại thật sự thu hồi môi lưỡi.
![](https://img.wattpad.com/cover/285888549-288-k213016.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn - Đồng nhân HP] Nghịch lân - Trầm Nhiễm
قصص عامةTác giả: Trầm Nhiễm Editor: Flechazo Văn án: Một cái băng CD lậu, làm cho cô xuyên đến thế giới của Harry Potter. Cục đá rơi vào trong hồ nước liền làm cho mặt hồ yên ả bị khuếch tán. Không giống trong truyện Harry Potter, không giống kết cục của tr...