Chương 9: Đi cùng phu quân

418 40 3
                                    


Nghe thấy tiểu phu lang hỏi chuyện, Tiêu Chiến thầm nghĩ, tài sản của nguyên chủ cũng chỉ có năm lượng bạc, trừ bỏ dùng mấy chục đồng làm tiền sính lễ thành thân, mấy ngày nay cơ hồ đều chưa có dùng thêm, mà trong không gian còn có bốn lượng bạc cùng hơn bốn trăm đồng tiền.

Vừa rồi hắn từ không gian đào ra mấy cái rễ sô đỏ, có lẽ nên đến tiệm thuốc trước, nếu được có thể đổi chút tiền, còn có thể thuyết phục chủ tiệm thuốc cho hắn có thể cung cấp thuốc lâu dài. Ở thế giới này, hắn quyết định lấy thảo dược làm nguồn sống, cúi đầu nhìn thoáng qua người bên cạnh, hắn còn một tiểu phu lang cần nuôi, đương nhiên là phải tìm biện pháp kiếm ra tiền.

Tiêu Chiến ôm phu lang, một tay nắm tay y, khóe môi cười nói:" Trước tiên chúng ta đến tiệm thuốc đi, phu quân muốn mua chút dược liệu ". Bây giờ còn có người ngoài, hắn cũng không ngu mà nói ra tính toán của mình.

Vương Nhất Bác nghe phu quân nói cũng ngoan ngoãn gật đầu, y cũng không hỏi hắn muốn mua cái gì, chỉ đơn giản rút vào lòng phu quân, tay kia ôm cái bao bố.

Hơn nửa canh giờ sau, Lý đại thúc đem xe ngừng ở một điểm dừng chân ven đường, gương mặt chất phác mở lời:" Tiểu tướng công, từ nơi này đến thị trấn, nếu các ngươi muốn ngồi xe trở về, cũng phải chờ ở nơi này, nếu thuận lợi, ta có thể gặp lại các ngươi trên đường ".

Tiêu Chiến xem như đã hiểu, hắn bước xuống xe trước, sau đó đỡ tiểu phu lang xuống cùng, lúc này mới miệng miệng nói:" Cám ơn Lý đại thúc, nếu có thể, phiền thúc buổi chiều lại chờ chúng ta. Bác nhi, mau cám ơn Lý đại thúc ".

Vương Nhất Bác được đỡ xuống dưới vẫn luôn đứng bên cạnh Tiêu Chiến, nghe phu quân phân phó, liền ngoan ngoãn cúi đầu uốn gối hành lễ:" Bác nhi đa tạ Lý đại thúc ".

Nơi này ca nhi thấy hán tử đều tự động hành lễ, như một thói quen từ trong xương máu rồi, hơn nữa ở bên ngoài, lời phu quân nói là tuyệt đối, không thể vi phạm.

Lý đại thúc nghe xong xua tay, lập tức lái xe đi.

" Bác nhi, còn đi nổi không?". Tiêu Chiến đỡ lấy y, hành động quan tâm hỏi han

Vương Nhất Bác nhẹ nhàng gật đầu, nhìn hắn cười:" Phu quân không cần lo lắng, Bác nhi vẫn đi được, chỉ là xin phu quân đi chậm chút ".

Tiêu Chiến thích tính tình phu lang thành thật thế này, câu môi cười:" Được, để phu quân ôm ngươi, chúng ta cứ chậm rãi mà đi ".

Vương Nhất Bác gật đầu, đi theo phu quân chậm rãi đi đi vào thị trấn

Trong thị trấn thật náo nhiệt, người ở các thôn lân cận xung quanh hầu hết đều tới nơi này mua bán, đem đồ bán đi hoặc đem đồ mua về. Người giống Tiêu Chiến nắm tay phu lang dạo phố trên đường hầu như rất ít, chỉ thấy giống nhau ở điểm ca nhi đều phải ôm rất nhiều đồ, đi ở phía sau hán tử.

Phu phu Tiêu Chiến nắm tay nhau cùng đi, ở trên được chậm rãi dạo bước, hiển nhiên có mấy người tò mò nhìn về phía họ, một ít hán tử trưng ra vẻ mặt khó hiểu, họ tự hỏi vị tiểu tướng công này bị gì, nếu làm như vậy phu lang có thể cậy sủng mà kiêu, ngày sau sẽ không dễ dạy bảo, có thể làm mất mặt hán tử. Một ít ca nhi thì hâm mộ, ca nhi kia trên tay cũng không mang nhiều đồ vật như họ, nhiều nhất cũng chỉ có một cái bao bố, hơn nữa phu quân y cũng sẽ thường cùng y cười nói suốt đoạn đường.

(zsww) xuyên việt chi ngoan ngoãn tiểu phu langNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ