Theo như cách nói của Lư Xà Phu, chuyện tình cảm không thể gấp gáp, phải từng bước tiến tới, phải dùng cách nước ấm nấu ếch xanh.
Nếu tuỳ tiện tỏ tình có khả năng sẽ bị người ta trực tiếp từ chối, đến mức bạn bè cũng không thể làm. Chủ yếu phải từ từ tiến vào cuộc sống sinh hoạt của đối phương, chờ đến lúc cô ấy có hảo cảm, liền tỏ tình lập tức sẽ thành công.
" Bước đầu tiên, cậu phải cùng cô gái đó nói truyện phiếm. Yêu đương mà không trò chuyện với nhau còn thì làm cái gì? Ngày thường phải quan tâm cô ấy nhiều hơn, hỏi han ân cần. Chờ sau khi cô ấy đã hình thành thói quen nói chuyện phiếm cùng cậu, cậu lại tỏ ra lạnh nhạt với cô ấy một chút. Một đoạn thời gian cứ như gần như xa, đảm bảo sẽ hiệu quả."
" Này, cậu cũng có nhiều chiêu như vậy hả!" Lưu Thần Nữ mở to đôi mắt, quả thực không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tuy lão đại của bọn họ bề ngoài là tên to con đen thui ngốc nghếch, không nghĩ tới lại am hiểu nhiều chuyện như vậy.
" Cứ dùng cách đó đi, lão tử đã thử qua với ít nhiều đối tượng rồi." Lư Xà Phu đắc ý.
" Có thể nha, quả thực cách này của Xà Phu nhà chúng ta không tệ." Liễu Xạ Thủ vỗ vai Lư Xà Phu nói.
............
Nói chuyện phiếm.....
Hàn Cự Giải lập tức nhớ đến vị học trưởng bí mật thường cùng Kiều Thiên Bình nhắn tin.
Không được, không thể đề bọn họ sinh ra hảo cảm với nhau. Hàn Cự Giải lo trái nghĩ phải liền nhắn tin Wechat cho Kiều Thiên Bình.
[ Cự Giải: Ngày mai có đến sân thể dục không?]
Khoá học quân sự cũng đã sắp kết thúc, công việc của Kiều Thiên Bình lại tương đối nhiều, hiện tại không thể đến.
Kiều Thiên Bình lập tức nhắn lại.
[ Trưa mai chị sẽ đi qua, cùng nhau ăn cơm trưa nhé, đúng lúc chị có chuyện muốn nói với em.]
*
Buổi trưa hôm sau, Hàn Cự Giải chờ đến khi buổi học quân sự kết thúc cũng không thấy Kiều Thiên Bình đâu.
" Lão tứ đi ăn cơm thôi." Bạn cùng phòng gọi cậu.
" Không đi, có việc rồi." Cậu nhíu mày, gọi điện cho Kiều Thiên Bình lần nữa, vẫn không bắt máy.
Cô không đến tìm cậu, cậu cũng không có tâm tình nào đi ăn cơm, ngồi ngây ngốc dưới trụ bóng rổ. Mặt trời chiếu trực tiếp vào người cậu, tạo nên một vầng sáng nhạt.
Một lúc sau tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Cự Giải nhìn thấy trên màn hình cái tên quen thuộc.
" Xin lỗi nha Cự Giải, chị có việc không đến được." Di động truyền đến giọng nói chân thành xin lỗi của Kiều Thiên Bình.
" Không sao."
" Em đi ăn chưa?"
" Chưa ăn."
" Đi ăn mau đi, sao em lại không chịu đi ăn?"
" Chị nói muốn cùng nhau ăn cơm." Hàn Cự Giải nhíu mày, nếu cô đã nói như thế cậu sẽ chờ.
Thực giống như một đứa trẻ đối với món đồ chơi mà mình yêu thích, khi cậu bé nhận được món đồ chơi đó sẽ gắt gao ôm lấy nó không buông.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cự Giải - Thiên Bình] Dục vọng cố chấp của anh
FanficHồi còn nhỏ, Kiều Thiên Bình rất thích cậu nhóc hàng xóm. Thường thường dẫn cậu đi chơi, còn dạy cậu học. Lớn lên, dường như vì tình cảm đó quá mãnh liệt, hay vì một chút sai lệch, Kiều Thiên Bình lại ngủ với cậu bé đó. Tới khi tỉnh táo lại, cô cảm...