Chương 63: Bút lông phác hoạ, tiêu hồn thực cốt

6.7K 96 0
                                    

Đổ thêm dầu vào lửa, quả thực không sợ chết, đâu phải nàng muốn vẽ tranh, rõ ràng là đổi phương pháp câu dẫn hắn mà.

Kỷ Chiêm không khách khí với Vệ Liên Cơ nữa. Hắn bước tới ôm lấy người đang nằm trên giường nhỏ, tay cầm cán bút, dùng đầu bút lông sói vuốt ve cần cổ nàng, cười hỏi: "Thử cái này nhé?"

Vệ Liên Cơ hơi nhướng mi, dùng đôi mắt trong veo mà quyến rũ chăm chú nhìn hắn, cái lưỡi hồng nhuận khẽ đưa ra liếm môi dưới, nói: "Liều mình bồi quân tử."

Kỷ Chiêm mỉm cười, giơ tay lên, đầu bút lướt qua xương quai xanh tinh xảo, tiến vào khe ngực sâu hút bên dưới, cọ tới cọ lui.

Lông sói thô ráp, da thịt mềm mại, đâm vào vừa đau vừa ngứa, đầu vú bị kích thích đến trướng sữa cương cứng.

Hắn vươn tay bóp chặt nhũ hoa đỏ mọng trên bầu vú trắng như tuyết. Vệ Liên Cơ híp mắt, ưỡn ngực, khẽ rên rỉ.

Ngực bị xâm chiếm, tiểu huyệt phía dưới cũng bắt đầu chảy dâm dịch.

Lông sói đảo qua đầu vú phấn nộn, cọ theo vòng tròn. Những sợi lông cứng chui vào lỗ nhỏ trên đầu vú, khiến nàng rùng mình.

Nàng khẽ kêu mấy tiếng, mất khống chế phun ra vài tia sữa.

Kỷ Chiêm vùi đầu trước ngực nàng, há miệng ngậm lấy núm vú, nuốt từng sữa ngụm lớn.

"Đừng mà, ca ca... Cái này là để Tư Viễn uống trước khi ngủ..." Tiếng ngăn cản nũng nịu nức nở.

Vào tai Kỷ Chiêm lại thành muốn mà còn giả vờ từ chối. Hắn càng mút mạnh hơn như muốn uống cạn luôn rồi lần lượt liếm sạch xung quanh. Một lúc sau, tất cả sữa đã bị hắn hút hết.

Nơi riêng tư giữa hai chân nàng đã ướt đẫm, thân thể sau khi sinh nở rất nhạy cảm, dâm thủy chảy ra làm ướt cả một khoảng nhỏ của chiếc giường hoa lê.

Vệ Liên Cơ kéo bàn tay đang cầm bút của hắn, để trước cửa huyệt, mắt sóng sánh nước, sốt sắng nói: "Ca ca... Phía dưới, phía dưới cũng muốn."

"Lẳng lơ." Kỷ Chiêm cười khẽ, dụ dỗ: "Tự tách ra."

Vệ Liên Cơ ngoan ngoãn làm theo, đầu ngón tay bóng mượt tách hai cánh hoa, để lộ âm hạch đỏ hồng hơi nhếch lên. Cửa huyệt không ngừng mấp máy co rút, như muốn bị xâm chiếm, lấp đầy.

Vẻ mặt vừa ngây thơ vừa quyến rũ, nàng vội vàng thúc giục: "Ca ca, cắm vào đi... Ngứa quá..."

Dáng vẻ muốn bị người cắm chết.

Kỷ Chiêm nhấc một chân nàng đặt lên vai, đầu bút khảy vài cái ngoài cửa huyệt, tẩm đủ dâm thủy rồi mới cắm vào tiểu huyệt đang liên tục co rút.

Vách trong chặt chẽ từ từ bị kéo căng ra, những sợi lông thô ráp chui vào trong hoa tâm ngứa ngáy, hơi đau nhưng sướng nhiều hơn, cực kỳ sảng khoái.

Vệ Liên Cơ ưỡn eo đón nhận. Lông sói xoay tròn trong hoa huyệt, vuốt ve từng nếp gấp mẫn cảm, khiến nàng hét lên đầy mê muội.

"Kỷ Chiêm... Ân a a... Sướng quá, sướng chết mất ô ô... Cắm giỏi quá... Ân ân a a a!"

Kỷ Chiêm vừa cắm vừa cười: "Lẳng lơ thế này, có phải muốn bị làm chết không?"

TRƯỜNG AN XUÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ