Chương 27

91 7 6
                                    

Đã được một tuần kể từ khi cả hai bay sang nước X, đất nước với nền y học hiện đại nhất thế giới. Từng ngày của Chân Hiên đều trôi qua trên chiếc giường bệnh, lại thêm cơn đau đớn dằn vặt bất cứ lúc nào. Niềm an ủi duy nhất của cậu chính là Bùi Thủ Nhất. Anh ấy luôn bên cậu, suốt 24/7 dù là đêm khuya tĩnh lặng cậu đau đớn không ngủ được hắn cũng thức với cậu, hắn ôm cậu vào lòng dịu dàng dỗ dành" Chân Hiên không đau nữa, có anh đây rồi sẽ ổn thôi!". 



Ngày bắt đầu xạ trị, Chân Hiên bắt đầu rụng tóc, da vẻ cũng xanh xao trông thấy. Bùi Thủ Nhất bên ngoài luôn tỏ ra cứng rắn, mạnh mẽ nhưng sâu trong nội tâm hắn đang run rẩy. Hắn cắt tóc, Chân Hiên nhìn hắn, hai dòng nước mắt tuông không ngớt. Cậu ấy hỏi:



- Đang yên đang lành sao lại cắt tóc?



Hắn lau đi vệt nước mắt trên má cậu, nói:


- Sao nào? Cắt đi thì không còn đẹp, Hiên Nhi sẽ hết yêu anh sao?



Chân Hiên không nghĩ đó là lời bông đùa nghiêm túc trả lời:



- Yêu! Dù xấu cỡ nào vẫn yêu anh!



- Hahaha!-hắn cười lớn



Đã thật lâu không nhìn thấy Bùi Thủ Nhất cười như vậy, Chân Hiên cũng bất giác cười theo. Nhưng Chân Hiên không biết trong lòng hắn đang khóc. Bác sĩ nói tỷ lệ chữa thành công chỉ một phần mười. Bởi vì ung thư đã đến giai đoạn cuối, chi bằng để bệnh nhân ra đi sớm sẽ bớt đau đớn về thể chất, nói cách khác, bất cứ khi nào cũng có thể không cự nổi mà chết đi.


Nhìn thấy Bùi Thủ Nhất vừa cười xong nét mặt lại u buồn, Chân Hiên đau lòng, xong lại oán trách. Cậu ấy trách ông trời tại sao lại chọn cậu giữa hàng tỷ con người ấy, nhưng Chân Hiên đã quên nửa tháng trước cậu đã thầm cảm ơn vì căn bệnh này. Có lẽ thời điểm ấy cậu ấy muốn chết đi bởi trên thế gian này không có lý do nào níu kéo cậu. Nhưng bây giờ không phải vậy, cậu ấy có Bùi Thủ Nhất, cả hai khó khăn lắm mới được gặp lại, mới được hạnh phúc chưa được bao lâu vậy mà cái chết lại chia cắt họ. Cậu đau đớn khóc nấc lên:


- Vì sao vậy? Sao lại bỏ đi lâu như vậy. Nếu anh xuất hiện sớm hơn... À không, nếu trước kia ta gặp nhau sớm vài năm thì đã có thể bên nhau rồi, tại sao đến bây giờ anh mới ở đây vậy?



- Chân Hiên đừng khóc, anh sẽ thấy đau lòng! Anh xin lỗi, em đừng khóc nữa được không? -hắn ôm cậu ấy thật chặt. 

[TIỂU THUYẾT ĐAM MỸ NGƯỢC] Hẹn Không Gặp Lại {CP NHẤT HIÊN}Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ