Bạn biết hạnh phúc của hạnh phúc là gì không?
Tôi chẳng biết bạn nghĩ gì nhưng đối với Takemichi hiện giờ thì hạnh phúc của hạnh phúc khi em có thể sống như một con người.
Nghe có vẻ rất đơn giản phải không? Điều đơn giản như thế ấy mà Takemichi chẳng thể nào có được nó.
Kể từ khi bị bắt đến nơi không khác gì địa ngục trần gian này thì chưa bao giờ em được sống một cách trọn vẹn. Em nhớ vòng tay ấm áp của Benkei, nhớ mùi thơm từ thức ăn do Kakuchou nấu hay hương vị ngọt ngào của chiếc bánh cá của Mikey từng sẻ chia cho em. Nhớ quá khứ kia, nhớ lắm nhưng ấy sao thực tại lại tàn nhẫn với em như vậy.
Em chỉ đơn giản muốn cảm nhận hơi ấm đến từ tia hi vọng cuối cùng của mình thì hà cớ chi lại nỡ chia lìa. Chỉ là muốn được nếm thử hương vị thời thơ ấu, vị ngọt ngọt của đồ vặt thôi nhưng mắc cớ gì lại biến những hương vị vốn dĩ ngọt ngào trở nên chua đắng đến như vậy.
Mikey em từng biết đã hoàn toàn biến mất.
Takemichi phải khiến Baji, Emma, Draken phải thất vọng rồi. Còn cả anh trai của Mikey nữa. Em thật muốn hét lên hai từ xin lỗi. Xin lỗi vì không thể đưa Mikey trở về được nữa.
Không còn dáng vẻ trẻ con nữa mà thay vào đó là sự trưởng thành đến đáng sợ. Thay vì hưởng thụ vị ngọt thanh đến từ bánh cá thì Mikey lại chuyển sang hưởng thụ từng cơn sung sướng đến tê dại khi hành hạ em.
Ai cũng có sự thay đổi hết, Kakuchou cũng thay đổi nữa đấy Izana à...
Kakuchou chu đáo hơn xưa và tàn nhẫn hơn xưa lắm. Dịu dàng hắn có một thì sự mạnh bạo ẩn trong hắn là mười. Izana ở trên kia vui không? Chứ Takemichi không thể nào nở nụ cười trước sự thay đổi này của Kakuchou.
Mỗi lần Kakuchou ra vào cơ thể em đều để lại vết thương ở trong tim khó lành được. Em vẫn sẽ nở nụ cười thật tươi như cũng thật chua xót làm sao. Một từ thôi, "đau" đau lắm Izana ơi, Izana ở trên cao nhớ chở che cho Takemichi mỗi khi Kakuchou chà đạp Takemichi nhé..
Chắc có lẽ lời khẩn cầu này chả bao giờ được đáp lại đâu. Em kêu trời oán đất nhiều thế kia nhưng có ai giúp em đâu? Chỉ toàn dối trá.
Mà Kisaki ở trên đó có thấy Hanma lạ lắm không? Kể từ ngày Kisaki mất thì gã hút thuốc nhiều lắm và cũng làm đau Takemichi nhiều lắm đấy. Gã thật vô duyên khi lăng mạ em không thương tiếc, xem em như đồ phát tiết để hả cơn nóng giận.
Tử Thần này quá đáng thật, không lo làm nhiệm vụ gì cả. Ước gì Hanma là Tử Thần thật sự thì ngàn lần cầu xin hãy vung lưỡi hái sắc nhọn kia để lấy đi sinh mạng bé nhỏ của con người đang sống dở chết dở kia được không?
Còn nữa chưa có hết đâu, Senju, Takeomi ở nơi nào đó ơi mau mau kéo Sanzu và Wakasa về đi.. Họ dữ lắm, họ làm đau em rồi.
Họ không phải bác sĩ nhưng lại thích tiêm lên người em hàng loạt loại thuốc khác nhau nhưng chủ đích vẫn chỉ có một là cưỡng bức em. Thấy họ quá đáng không? Mau đem họ về đi, đừng để họ ở đây làm tổn thương thể xác lẫn tinh thần em và Benkei nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[T/R Alltakemichi] Kanto và em
Fanfiction.. " Chào mày anh hùng. Chào mừng mày đến với thế giới của những kẻ tội đồ " Hanagaki Takemichi - Tổng Trưởng đời mới của Tokyo Manji đã biến mất không một vết tích trước trận chiến diễn ra? Sẽ ra sao? Fic được sinh ra với mục đích thỏa niềm đam mê...