Chương 28. Đứa trẻ của đời thứ 8

774 107 15
                                    

  Hắn ta đột nhiên khoác vai cậu khiến Takemichi có cảm giác sởn gai ốc.

"Từ giờ chúng ta là anh em kết nghĩa rồi nhỉ?"

"Ai là anh em của cậu?"-Takemichi thầm nghĩ.
"Nếu mày và Shiba là anh em kết nghĩa thì cũng sẽ là em trai kết nghĩa của chị mày rồi."-Yuzuha lên tiếng.

  Cô là chị gái của tên nhóc cao kều này, câu vừa nãy đã chứng minh điều đó.

"Ừ, rồi ai cần?"-Takemichi tiến lên một bước khiến tay Hakkai buông xuống.

"Ah, lạnh lùng thật đấy..."-Hắn nghĩ thầm.

"Là chị em sao?Chẳng giống gì cả..."-Hina mỉm cười nhìn 2 người nọ.
"Tại sao mày đánh đấm kém vậy mà lại làm đội trưởng của Touman được vậy?"

"À, tự dưng vướng phải đó?"-Nghe người kia nói đến cậu mới chợt nhớ ra, chuyện này chẳng bàn luận gì với cậu mà cứ tự dưng mà đẩy lên thành ra lại là người có chức quyền.

  Vốn dĩ cậu chỉ muốn sống chui sống lủi để tìm kiếm Izana, nhưng một lúc nào đó quen tên tổng trưởng khiến mọi thứ rối rắm hết cả lên, kì thực phiền phức!

  Nhưng lại có chút vui...?Hắn ta là một người bạn khá đặc biệt, chẳng biết vì sao mà ở cậu ta luôn luôn có hình bóng của anh ấy. Không phải là anh em, cậu cũng chẳng buồn, chỉ là khi nhìn vào hắn, nhìn vào đôi mắt hắn như đôi mắt Izana dành cho cậu, một đôi mắt dịu dàng, có chút cô đơn và tiếc nuối.

  Cậu ta như là người gợi lại Izana, khiến cậu có chết cũng chỉ nhìn thấy hình bóng của anh ấy.

"Dù thế nào đi chăng nữa thì rõ ràng là Hakkai có tài năng khí chất hơn cơ mà, cái đó hoàn toàn không thể phớt lờ được."-Yuzuha chỉ vào tên em trai cao lớn của mình mà tuôn ra một tràng.

  Hina cảm thấy như cười này đang xúc phạm Takemichi liền bức xúc một phen nhưng nhịn trong lòng mà cười thiện lành.
"Chắc chắn rồi! Shiba-kun có vẻ rấtttt mạnh."

"Hina?"-Takemichi khó hiểu nhìn người nọ.

"..."
  Một vài chục giây trôi qua.
"Shiba thật sự không thể được nhỉ?"-Yuzuha thở dài, lại thế nữa rồi. Tật xấu của em trai cô...
"Chỉ nghĩ là đứng trên người khác thôi cũng phiền phức lắm rồi, em thích tự do thôi!"
"Ngầu thật đấy Shiba-kun!"-Hina cảm thán một câu.
"..."

  Lại một vài chục giây trôi qua.
"Tên này bị gì vậy?"-Takemichi mắt cá chết nhìn sang Yuzuha hỏi.
"À, hai người đừng để ý nhé! Em trai chị là một đứa nhát gái khác thường...ngoài chị ra thì nó khó mà nói chuyện với cô gái nào nên nó tỏ ra lạnh lùng."
"..."-Hai con người đang cạn lời với ông thanh niên trước mặt, tên này đẹp mã dáng cao, chuẩn gu chị em...nhưng phế...
"Đừng có bận tâm nhé!"-Yuzuha cố gắng giải thích để 2 người này không hiểu nhầm ông em trai ngốc của mình.
  Nhìn tên này lại nhớ đến lời hắn nói lúc trước, hắn là phó đội trưởng nhị phiên đội, tức là đồng đội cũ của cậu, và cũng là...người thân cận với Mitsuya nhất hả?
"Vậy là cậu thân thiết với Mitsuya-kun lắm..."
  Người kia như chó vểnh tai khi nghe thấy tên chủ liền cười tít mắt, có thể thấy cả hoa tua lung tung và cái đuôi đang ngoe nguẩy với một tốc độ rất nhanh. Điều đó là cậu như chói mắt mà nhíu mày lại.
"Haha! Là oan gia ngõ hẹp đó! Mà bằng tuổi nên mày cứ bỏ kính ngữ thoải mái đi."
"..."-Takemichi có hơi bất ngờ, cậu không nghĩ một tên cao kều này mà có thể bằng tuổi được cậu, có vẻ chuyện cậu gầy yếu như lời miêu tả của lũ bạn cậu là thật?
  Cũng chẳng phải, thấy tên này có vẻ là cao hơn cả những người tổng trưởng khác mà, có lẽ là do tên này thôi chứ chẳng phải do cậu.
"Mitsuya giống như anh trai kết nghĩa của Hakkai."
"Taka-chan như là cái gai trong mắt vậy, bất lương dù tốt hay xấu đều có cả. Hắn ta lắm lời lắm, đúng không?
                 ...thật sự giống như một người anh trai vậy..."
"Tình yêu Mitsuya của nó dị thường mà. Nhìn xem màn hình của nó này!"
  Yuzuha từ khi nào đã cầm chiếc điện thoại trong tay mà mách lẻo về tên em trai này.
"Hình nền là Mitsuya đó! Mà hình nền điện thoại tôi là Hakkai cơ mà."
  Takemichi nhìn thế nào cũng có cảm giác thật khinh bỉ, cậu thở dài rồi liếc sang Hina, sắc mặt cô cũng trông khó coi không kém...Nhà hai người này, dị quá...
  Đi tầm khoảng một đoạn nữa, bỗng dưng đập trong mắt cậu là hình ảnh của một bang phục trắng toát, trên áo có hình thù lượn sóng và 2 chữ "BD" ở đó. Yuzuha bất chợt dừng chân lại, nói với em trai của mình.
"Hakkai, không hay rồi..."
"?"

ĐN[TR-Izatake]RunawayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ