Trần Kha thật sự là dùng bữa trưa tại phòng đọc sách, vốn dĩ cô dự định sẽ tiếp tục cuộc vui của mình tại phòng riêng. Nhưng nhìn lại vợ bé nhỏ đã ngủ không biết từ lúc nào của hiệp cuối cùng. Bất quá lúc này đột nhiên lương tâm liền nổi dậy, cô đặt nàng lên chiếc giường to lớn từ lâu chẳng có hơi ấm của chủ nhân, dùng một chiếc khăn ấm lau sạch cơ thể bắt mắt vết tím đỏ khiêu gợi ánh nhìn. Nơi cuối cùng được chăm sóc hiện rõ trong tầm mắt của cô, Trần Kha sử dụng hai ngón tay tách nhẹ hai bên mép thịt sưng đỏ của nàng, mật dịch còn sót lại tràn ra ngoài cửa động. Cúi người thấp xuống không ngần ngại hôn vào nơi đó thật nhẹ, lại khiến người đang ở sâu trong giấc ngủ khẽ rên lên một tiếng. Nhanh chóng dùng khăn ấm lau sạch nơi đó cho nàng, đưa tay lấy tuýp thuốc vừa mua trong tiệm bôi vào nơi đó, lúc ngón tay đi vào bên trong vách thịt sưng tấy của nàng dục vọng lại dâng lên nhưng hoàn toàn kiểm soát được.
"Kha em muốn ngủ mà, không chịu" Đan Ny nhận thấy cô lại đi vào nơi đó, cơ thể nàng bây giờ không được nữa.
"Ngoan ngủ đi, chị chẳng làm gì cả" Cô nhìn thấy nàng không mở mắt ra nổi, nét mặt lại rõ ràng uất ức, lời nói cũng có phần cầu xin. Thật tình cô chẳng phải đã kìm chế được rồi hay sao.
Trần Kha từ lúc lâm trận vẫn không cởi bỏ quần áo của mình, hiện tại sau khi mặc cho nàng một chiếc váy ngủ đã đi vào phòng tắm ngâm mình một chút. Ngón tay của cô đúng thật là đau nhức, nơi đó của Đan Ny mỗi lúc co thắt đều giống như sắp nghiền nát nó ra vậy. Xem ra để bảo tồn dụng cụ thực hành cần phải đan xen với thiết bị dùng hỗ trợ rồi. Cứ như vậy vài năm nữa chắc không chừng cô sẽ phải cưa ngón tay vì hoại tử đó.
"Alo, con nghe mẹ vợ" Trần Kha vừa mới thay một bộ quần áo thoải mái hơn, điện thoại ngay lập tức đổ lên một âm thanh khá lớn, lúc cô lấy nó lên nghe máy lại còn nhìn xen nàng có bị giật mình mà thức giấc hay không?
"Sao không để gia nhân ở nhà của con, đem hết qua đây rồi hai đứa ở nhà phải làm sao?"
Bảo An hôm nay dự định đến đón Đan Ny, lại nghe Trần Kha nói có tổ chức một buổi tiệc bất ngờ cho Đan Ny ở nhà vào tối nay, mọi người chỉ cần chiều tối đến nhà cô là được, không cần phải đón Đan Ny từ bệnh viện. Bà đang ở vườn cây ăn trái cùng với Linh Đan, hôm nay là chủ nhật nên nó cũng không cần phải đến trường. Hai bà cháu vẫn đang chăm bón cho những gốc cây còn nhỏ, đột nhiên nhìn thấy gia nhân từ nhà của Trần Kha xách vali đùng đùng kéo đến.
"Bà ngoại, nhất định là mấy dì bị đưa sang đây để không làm phiền ba mẹ của con" Linh Đan hiểu rõ định luật không phận sự không nên lảng vản của ba nó, mấy dì cùng với nó nhất định là chung số phận. Ba chỉ thương mẹ nhất thôi.
Bảo An chỉ mới ở độ tuổi 46, gương mặt lẫn vóc dáng nhìn vào còn chẳng biết đã là bà ngoại người ta. Đâu có già cả đến mức cần nhiều người đến như vậy chăm sóc, do đó đành nhờ gia nhân trông chừng Linh Đan giúp bà, vội vào nhà lấy điện thoại gọi đến Trần Kha.
"Mẹ ở một mình con không an tâm, hơn nữa con bé Linh Đan lại rất quậy sẽ làm mẹ mệt mỏi. Ở nhà đã có con chăm sóc con gái cưng của mẹ, để bọn họ qua đó sẽ tốt hơn" Thật tình là cô cũng dự định sẽ thuê gia nhân cho mẹ vợ, nhưng mà lại nhớ đến đám quỷ nhiều chuyện ở nhà. Đưa bọn chúng sang đó là vẹn cả đôi đường, vừa có thể chăm sóc mẹ vợ lại có thể ở nhà làm xằng làm bậy cũng không ai dòm ngó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đản Xác] Trò Chơi Dục Vọng - cover
Fanfictiontác giả: Phiennhi (Phiên Nhi Liêu) edit/cover by: con trâu🐃 đã có sự cho phép của tác giả