Chương 180

30 0 0
                                    

"Đến mà không báo trước là kiểu thô lỗ gì đây?"

Tin tức về chuyến thăm của các điều tra viên Hoàng gia là lần đầu đến tai Công tước.

Khi ông biết tin và đến hiện trường, các điều tra viên và hiệp sĩ Hoàng gia đã mang theo một nhà tù di động đến và chặn cửa.

Đây đúng là một tình huống kỳ quặc.

"Dù có nghĩ thế nào, ta cũng chưa từng nghe gì về nó."

Ông nói với giọng lịch sự, nhưng sự lạnh lùng trong mắt ông rất dữ dội và không cách nào có thể che giấu được nó.

Đến mức người điều tra viên hàng đầu đã khô khốc nuốt nước bọt trước khi nhận ra.

Tuy nhiên, anh ta cũng là một chuyên gia đối mặt với nhiều tình huống.

Dù có là quý tộc cao cấp đến đâu, mọi người đều bình đẳng theo luật của Hoàng gia.

Điều tra viên nhanh chóng khép lại biểu cảm của mình và trả lời.

"Đây là mệnh lệnh đặc biệt của Hoàng đế Bệ hạ. Chúng tôi không có nghĩa vụ yêu cầu sự hợp tác của ngài."

"Mệnh lệnh?"

Ánh mắt của Công tước càng dữ tợn hơn.

Trong lúc ấy, những người trong dinh thự Công tước đã tụ tập xung quanh đó.

Trong số đó có Alicia và Damian.

Alicia giữ cánh tay của Damian với vẻ mặt mệt mỏi và nắm chặt nó.

Sự run rẩy của cô khiến cô trông như một con thỏ đang sợ hãi.

Chậc.

Phát hiện ra điều đó, Công tước tặc lưỡi một cái, sau đó lại nhìn điều tra viên.

Sao bộ tư pháp Hoàng gia lại đột nhiên xông vào nơi ở của Công tước, và khiến một đứa trẻ yếu đuối như vậy phải sợ hãi chứ.

"Ta không biết mệnh lệnh đặc biệt của Bệ hạ là gì, nhưng nếu người đã liên lạc trước, ta, Công tước sẽ sẵn lòng hợp tác."

Nghe vậy, vẻ mặt của điều tra viên tối sầm lại.

Anh ta dừng một chút, sau đó lắc đầu nói.

"Tiếc là, điều đó có vẻ khó. Về mặt pháp lý, không thể yêu cầu gia đình của phạm nhân hợp tác trong cuộc điều tra."

"Cái gì? Gia đình của phạm nhân?"

Công tước hỏi.

Ông giống như đang nói chuyện với chính mình.

Trong một khoảnh khắc, ông nghĩ mình có lẽ đã nghe nhầm gì đó.

Hoặc, ông đang hiểu lầm.

Gia đình của phạm nhân.

Không phải ý nói là có phạm nhân trong số các con của ông sao?

"Phạm nhân, nói chính xác là, ừm..."

"Nói đàng hoàng đi."

Điều tra viên nhướng mày.

Không phải là vì giọng nói ép buộc của Công tước gây khó chịu, mà là vì anh ta không thể tìm được từ nào thích hợp hơn ngoài phạm nhân.

(Novel) Xuyên sách đến phát ngánNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ