Chương 153

23 0 0
                                    

Lau khuôn mặt đẫm mồ hôi như thường lệ, Alicia dựa lưng vào giường và nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngoài cửa sổ là một màu đen. Và vầng trăng sáng.

Đêm đông dài thật tàn nhẫn.

Cô nhanh chóng nhớ ra rằng vài ngày nữa là sinh nhật của mình, và rồi thở dài như một tiếng cười trống rỗng.

Thường thì, cô sẽ rất vui khi nghĩ đến việc cùng gia đình đón sinh nhật, nhưng kể từ khi cô bắt đầu mơ giấc mơ đó, sinh nhật chỉ là ngày mang lại cho cô cảm giác tội lỗi.

Các giác quan trong cơn ác mộng quá sống động để có thể coi nó chỉ là một giấc mơ.

Dần dần, cô nhận ra nó không chỉ là một giấc mơ.

Có lẽ, các vị Thần đang trừng phạt cô để sửa lại số phận sai lầm.

Tuy nhiên, cô không thể nói với gia đình về điều đó.

Trong khi giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại, giọng nói đầy oán hận mà cô nghe thấy đã dần trở nên rõ ràng và dày đặc hơn trong đầu cô.

'Hôm nay mình sẽ nói.'

Nhưng ngay cả khi đã hạ quyết tâm, mỗi khi nhìn vào khuôn mặt của những người trong gia đình, cô dường như nghe thấy giọng nói đầy oán giận trong giấc mơ của mình một cách sống động.

Cứ thế, cô mím chặt môi trước khi nhận ra.

Khi được hỏi rằng có phải cô thấy không thoải mái không, cô chỉ nhếch môi và lắc đầu. Bây giờ, ngay cả diễn xuất của cô cũng dần trở nên tự nhiên hơn, vì vậy cô có thể giả vờ như không có gì.

Đến mức không còn nghe ai đó hỏi rằng 'Cô không ổn ở đâu?'.

Bí mật càng kín, tội lỗi càng dày.

Nếu chị cô và cô thực sự bị đánh tráo.

Vậy, nếu cô đã cướp đi cuộc sống của chị gái mình, cô nên tiết lộ sự thật và xin lỗi.

Cô phải nói sự thật với cha và anh trai...

Thực ra, sở dĩ cô không thông báo cho họ không phải là vì cô sợ hãi, mà là vì trong thâm tâm cô ngay từ đầu đã không muốn thông báo.

Cảm giác tội lỗi trở thành một cơn ác mộng khác và bóp nghẹt cô.

Cảm giác bị chặn lại bởi một ngõ cụt, nơi cô không thể thoát ra hay tiến lên.

Kể từ khi tôi bắt đầu mơ giấc mơ đó, mỗi ngày đều là địa ngục.

Địa ngục khi cô ngủ, địa ngục khi cô tỉnh dậy.

Đôi mắt cô vô hồn nhìn lên trần nhà, không có tiêu điểm. Chẳng mấy chốc, nước mắt trào ra dưới đôi mắt vàng sáng.

Những giọt nước mắt đọng trên hàng mi và chảy dài trên má cô.

Ngay cả khi nước mắt giàn giụa, mắt Alicia vẫn không chớp. Như thể chỉ có nước mắt mới có thể di chuyển trong thời gian bị ngưng đọng.

Thật đáng thương và vô cùng xinh đẹp.

Lúc đó, một tia sáng bắt đầu chiếu rọi vào không gian vốn chìm trong bóng tối.

(Novel) Xuyên sách đến phát ngánNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ