C66: Cạm bẫy (2)

149 23 3
                                    

Khi ba người ra đến cửa rừng, hầu hết mọi người đã rời đi, chỉ còn lại một số người phụ trách canh gác khu vực này. Trong số đó, người đáng chú ý nhất dĩ nhiên là hiệu trưởng. Bởi vì mái tóc hai tông màu độc đáo của hiệu trưởng nổi bật rõ ràng ngay cả trong đêm.

"Hiệu trưởng."

"A, giáo sư Rudger."

Hiệu trưởng chào đón Rudger bằng một nụ cười dịu dàng. Sau đó cô ta mở to mắt nhìn hai nữ sinh đứng bồn chồn sau lưng Rudger.

"Hai học sinh nào đây?"

"Hai học sinh này bị lạc trong rừng nên tôi dẫn chúng ra ngoài."

"Lạc trong Khu rừng câm lặng sao?"

Hiệu trưởng nheo mắt lại một lúc.

Cheryl Wagner, run rẩy như thể không thể chịu đựng được, Flora Lumos mím môi.

"Hừm. Đến một nơi nguy hiểm như Khu rừng câm lặng vào giữa đêm khuya. Lý do của hai trò là gì?"

"Em... ... !"

Cổ họng Cheryl nghẹn lại, cô bé không thể nói một cách đàng hoàng.

Flora Lumos bước lên chắn phía trước bạn mình.

"Đó là vì em, thưa hiệu trưởng."

"F-Flora."

"Em đã tự ý đi vào khu rừng, Cheryl chỉ đuổi theo em vì lo lắng thôi."

"Trò là Flora Lumos?"

Flora Rumos là học sinh năm hai của Theon, cũng là một học sinh mà hiệu trưởng đang quan tâm theo dõi. Gia tộc, ngoại hình, thậm chí cả tài năng ma pháp.

Người như vậy lại lang thang vào Khu rừng Câm Lặng?

Con bé thường gây ra những rắc rối nho nhỏ, nhưng nó chưa bao giờ tự mình đến một nơi nguy hiểm như thế này.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

"Em chỉ tình cờ đi bộ mà không suy nghĩ nên mới lạc đường. Giáo sư Rudger đã tìm thấy em và Cheryl rồi đưa chúng em ra ngoài."

"Hừm. Ta hiểu rồi."

Hiệu trưởng không hỏi Flora tại sao lại vào Khu rừng Câm Lặng. Nói rằng đi lạc vào do nhầm lẫn không phải là vô lý.

Vì khu rừng quá rộng lớn nên hầu như không thể quản lý tất cả các khu vực trong Theon. Đặc biệt là trong đêm tối như bây giờ, có những lúc học sinh vô tình bị lôi cuốn bởi sự kỳ diệu của khu rừng, có lẽ đây là lý do. Flora có thể chỉ đơn giản là bị ma thuật của khu rừng thu hút.

Hiệu trưởng nhìn chằm chằm vào Rudger, người đã dẫn hai học sinh ra ngoài.

"Cảm ơn anh vì đã chăm sóc hai học sinh này, giáo sư Rudger."

"Đó là việc tôi phải làm."

"Tình hình đã kết thúc rồi."

"Hiệu trưởng đã làm xong mọi thứ?"

"Đúng vậy. Giờ ta đang rất vội."

Hiệu trưởng xin lỗi và cẩn thận quan sát phản ứng của Rudger. Nhưng vẻ mặt của Rudger không hề thay đổi. Không ngạc nhiên, không nhẹ nhõm, cũng không khó chịu vì bản thân đã không làm gì có ích, chỉ chấp nhận tình hình hiện tại như nó vốn có.

Giáo sư gián điệp (Academy's Undercover Professor) (1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ