Chương 9 :
Tiêu Chiến rong ruổi đến những địa điểm mà anh thích , không hẳn là dùng toàn bộ thời gian để đi tham quan hay đi chơi . Mỗi ngày anh đều lên weibo để kiểm tra xem có đơn hàng nào mới không , có lẽ ông trời cũng không có ý định triệt đường sống của anh . Sau khi giao bản thiết kế nhẫn cưới cho cậu bạn ấy thì số người theo dõi weibo của anh lại tăng lên không ít , rất nhiều tin nhắn gửi tới weibo của anh . Đơn hàng anh nhận được cũng nhiều lên , nhưng vì không thể trong 1 tháng vẽ ra được nhiều bản thiết kế nên anh muốn chọn lọc thật kĩ khi nhận đơn hàng . Cũng có người nói với anh họ chấp nhận đợi để anh nhận đơn hàng , Tiêu Chiến cảm thấy rất vui khi có thể làm công việc mà mình yêu thích . Chuyến du lịch này cũng giúp ích cho anh rất nhiều trong việc tìm kiếm ý tưởng , cứ vậy cho đến lúc anh trở về Bắc Kinh đã là chuyện của 3 tháng sau . Vào đúng giờ tan tầm anh đến hầm xe của Trương Thị , kéo vali đi đến dựa vào xe cậu đợi cậu tan ca . Gần đây Nhất Bác vì đang nỗ lực tranh chứ trưởng phòng kinh doanh mà làm việc mất ăn mất ngủ , lê thân thể mệt mỏi xuống hầm xe dự định lái xe về nhà ngủ 1 giấc đến sáng hôm sau . Nhưng thân ảnh đang nhàn nhã dựa vào xe của cậu khiến cậu tỉnh táo hẳn , đi nhanh về phía anh cậu nói " Chiến ca , anh về lúc nào sao không báo cho em biết "
Tiêu Chiến nhìn cậu cười nói " Anh muốn cho em 1 bất ngờ "
Nhất Bác ôm chầm lấy anh , cậu nói " Em thật sự rất nhớ anh "
Anh cũng vòng tay ôm lấy cậu , Nhất Bác ôm anh 1 lúc thì tách ra nói " Anh muốn ăn gì em đưa anh đi ăn "
Không đợi anh trả lời cậu đem vali của anh để lên xe rồi mở cửa ghế phụ cho anh , cậu còn chu đáo đến mức nghiên người cài dây an toàn cho anh . Khẽ mỉm cười khi thấy cậu quá để ý đến mình , anh nhẹ giọng nói cảm ơn . Nhất Bác vừa lái xe vừa nói " Anh vẫn ở chỗ cũ sao "
Tiêu Chiến lơ đãng nhìn ra ngoài đáp " Anh đã trả nhà trước khi rời đi rồi , vậy nên anh sẽ tìm thuê chỗ mới "
Nhất Bác im lặng 1 lúc nói " Hay anh dọn tới ở cùng em đi , đằng nào thì em cũng chỉ ở có 1 mình "
Không gian im lặng 1 lúc lâu vẫn không thấy anh trả lời cậu tiếp tục nói " Chiến ca , đừng suy nghĩ nữa , trực tiếp đến nhà em ở . Em phải giữ lời hứa với mẹ trông chừng anh "
Nghe Vương Nhất Bác nhắc tới mẹ Tiêu lòng anh lại có chút đau nhói , cậu hình như cũng ý thức được anh đang không vui nên làm liều nắm lấy tay anh . Tiêu Chiến không có ý định rút tay mình ra khỏi tay cậu , anh cười nhẹ nói " Được rồi , anh cũng chỉ có 1 chiếc vali này , ăn tối xong về thẳng nhà em vậy "
Nhất Bác tươi cười đưa anh đi ăn những món mà anh thích , kết thúc bữa ăn cậu đưa anh về nhà mình . Nhà của Nhất Bác chỉ là 1 căn nhà nhỏ 1 phòng ngủ , Tiêu Chiến có chút ngây người đứng nhìn chằm chằm vào phòng ngủ . Cậu cười gượng nói " Anh chịu khó ngủ chung với em vậy , giường rất rộng "
Tiêu Chiến khẽ cười nói " Không sao , anh ngủ ở phòng khách là được rồi "
Cậu lắc đầu nói " Không được , anh cao như vậy nằm phòng khách sẽ rất khó chịu , nếu anh không muốn ngủ cùng em thì em sẽ ngủ ở phòng khách hoặc anh ngủ trên giường em ngủ dưới đất cũng được "
BẠN ĐANG ĐỌC
Để Em Che Chở Anh
Fanfictionkhông sạch thụ × công sạch , có chút hắc đạo , truyện là ảo tưởng của tác giả nêm sẽ có vài điều bất hợp lý các bạn thong cảm