Chương 23 :
Lễ cưới của 2 cậu con trai nhà Lưu gia thì sao có thể sơ sài được , hôn lễ được tổ chức ở nhà hàng lớn nhất Bắc Kinh , số khách dự tiệc cũng không dưới 1 ngàn người . Tiêu Chiến và Trác Thành đang ở bên trong phòng thay đồ để hoàn thành bước chuẩn bị cuối cùng , mẹ Lưu tự tay đeo lên cho cả 2 trang sức và ghim cài áo được đặc biệt chuẩn bị cho ngày kết hôn . Nhan sắc vốn đã nghịch thiên lại còn được trang sức phụ trợ càng khiến cho cả 2 lấp lánh hơn ngày thường , Nhất Bác và Hải Khoan đứng trên bục cưới chờ đợi . Cánh cửa lớn chậm rãi mở ra , Tiêu Chiến và Trác Thành trong bộ vest cưới màu trắng từng bước từng bước tiến về phía cậu và y . Nhất Bác và Hải Khoan đưa tay nắm lấy bàn tay người mà mình yêu thương cùng nhau đi đến trước mặt cha sứ , cùng nhau trải qua những nghi lễ kết hôn , cùng nhau trao nhẫn cưới . Nhất Bác , Tiêu Chiến , Hải Khoan và Trác Thành cầm trên tay ly rượu bắt đầu đi mời rượu mọi người . Bữa tiệc Lưu gia tổ chức thì những tập đoàn khác cũng không dám vắng mặt , vậy nên Trương Lãng , Đắc tổng cùng Đắc Vũ có mặt ở đây cũng là chuyện hiển nhiên . Cậu và anh theo thứ tự từ trái qua mà mời rượu , chẳng mấy chốc đã đến bàn của Trương Lãng . Gã nâng ly rượu cụng nhẹ vào ly rượu của cậu nói " Tạm thời để cậu giữ A Tán bên mình , tôi rất nhanh sẽ đem em ấy trở về "
Nhất Bác nhếch môi nói " Nếu Trương Tổng có bản lĩnh thì cứ việc thử , tôi cũng không ngại cùng ngài chơi vài ván cờ . Nhưng có lẽ những ván cờ sắp tới hơi thiệt thòi cho ngài rồi . Vì dù sao sau lưng tôi cũng là Lưu gia , ngài cố gắng 1 chút vậy "
Trương Lãng có chút tức giận nói " Đừng vội lên mặt , trở thành con nuôi của Lưu gia là do mày may mắn thôi . Con nuôi thì mãi mãi vẫn là con nuôi nói không chừng đến 1 phần nhỏ tài sản của Lưu gia mày cũng không thể động tới được a "
Nhất Bác đáp " Trương tổng đừng tức giận , ở đây rất đông người nếu ngài lớn tiếng bị người khác nghe thấy ngài thất lễ như vậy thì phải làm sao đây . Tôi có nắm trong tay tài sản của Lưu Thị hay không ngài cứ mở lớn mắt lên mà nhìn , còn có lão bà nhà tôi họ Tiêu tên Chiến mong ngài từ nay về sau gọi cho đúng . Đừng khiến em ấy không vui , bởi vì anh ấy không vui tôi sẽ tức giận . Mà tôi của bây giờ tức giận ngài có chút không gánh nổi a "
Trương Lãng tức đến mức siết chặt tay nhưng cũng không thể ở chỗ đông ngươi mà nổi điên , Nhất Bác cười khinh 1 cái rồi nắm lấy tay anh đưa anh qua bàn bên cạnh . Phần lớn tất cả các khách mời đều biết quá khứ của anh , nhưng hiện tại với thân phận con dâu út của Lưu gia họ cũng không dám làm khó anh . Mời rượu xong cậu nhìn anh nói " Anh trở về phòng thay đồ nghỉ ngơi 1 chút đi , nhìn anh có vẻ mệt "
Anh quả thật có chút không chống đỡ nổi , lượng rượu đổ vào người quá nhiều khiến anh hiện tại chỉ muốn tìm 1 chỗ để nằm nghỉ . Khẽ gật đầu với cậu rồi xoay người trở về phòng nghỉ , thả người xuống ghế sofa lớn anh ngay lập tức chìm vào giấc ngủ . Đầu không ngừng đau nhức do tác dụng của rượu mạnh mang lại , anh dù rất mệt nhưng giấc ngủ vẫn không sâu , nằm được 1 lúc thì nghe thấy tiếng mở cửa . Đinh ninh rằng người vào là Nhất Bác nên anh không mở mắt nói " Anh không sao đâu , em không cần lo lắng , bỏ mặt khách không tốt . Em trở ra đi "
BẠN ĐANG ĐỌC
Để Em Che Chở Anh
Fanfictionkhông sạch thụ × công sạch , có chút hắc đạo , truyện là ảo tưởng của tác giả nêm sẽ có vài điều bất hợp lý các bạn thong cảm