Chap 40 (End)

497 19 0
                                    

Chương 40 : ( END )

Anh không trả lời đem mọi người cùng đi vào căn phòng , khi bước vào họ mới biết Tử Văn đã chết . Anh đi đến nhìn những lỗ đạn trên người hắn cười đến hài lòng , Nhất Bác nhìn 1 lúc nói " Chiến , viên đạn ghim vào người hắn rồi phát nổ sao "

Anh cười cười nói " Em thật tinh mắt "

Cả đám kinh ngạc nhìn thật kỹ những lỗ đạn trên người Tử Văn , quản nhiên là nó phát nổ khi ghim vào người hắn khiến da thịt nơi đạn ghim vào be bét . Cậu cười nói " Lần này anh chính thức trở thành con cưng của chính phủ rồi a "

Anh cười cười 1 lúc thì cảm thấy mùi máu tanh vô cùng khó chịu , khẽ bụm miệng nôn khan vài tiếng . Cậu lo lắng hỏi " Anh sao vậy "

Anh đáp " Anh cũng không biết , trước đây đâu có như vậy . Chắc là dạ dày có chút vấn đề "

Cậu gật nhẹ đầu nói " Vẫn là đến bệnh viện khám 1 chút sẽ tốt hơn "

Anh lắc lắc đầu nói " Không muốn đến bệnh viện "

Cậu nghiêm mặt nói " Không được , nhanh chóng cùng em đến bệnh viện kiểm tra "

Anh trừng mắt nhìn cậu nói " Anh không đi , có chết cũng không đi "

Cậu có chút bực vì sự bướng bỉnh của anh , cậu đanh giọng nói " Tiêu Chiến , có phải em chiều anh quá nên anh không xem lời nói của em ra gì không , hôm nay anh không muốn đi cũng phải đi "

Anh ôm 1 bụng uất ức nhìn cậu chằm chằm nói " Em ... "

2 hốc mắt nhanh chóng ửng đỏ lên rồi nước mắt chậm rãi rơi xuống , cậu hốt hoảng ôm anh vào lòng nói " Sao lại khóc "

4 tâm phúc đứng đằng sau cũng vô cùng bất ngờ vì rất hiếm khi thấy anh khóc , mà lại còn khóc vì 1 chuyện vô cùng nhỏ nhoi . Anh không trả lời cậu mà gục mặt lên vai cậu tiếp tục khóc , chính anh cũng không rõ tại sao bản thân lại uất ức muốn khóc khi cậu chỉ hơi lớn tiếng với mình 1 chút . Cậu quả thật không thể tiếp tục nhìn anh khóc , thở dài 1 hơi cậu nói " Được , được , không đến bệnh viện , anh đừng khóc nữa "

Phồn Tinh phía sau nói " Thiếu gia , nếu thiếu phu nhân không muốn đến bệnh viện vậy chúng ta gọi bác sĩ Tuyên đến xem bệnh cho thiếu phu nhân cũng được mà "

Cậu không dám tự quyết vì sợ phật ý anh anh lại tiếp tục khóc nên kéo anh ra nhìn vào mắt anh nói " Em gọi bác sĩ Tuyên đến nhà kiểm tra cho anh có được không "

Anh nhìn cậu gật gật đầu , cậu nói " Vu Bân , gọi bác sĩ Tuyên đến "

Nói rồi cậu bế anh trên tay trở về Vương gia , ba Vương thấy mắt anh đỏ bừng lại nằm trong vòng tay cậu thì lo lắng hỏi " A Chiến bị sao vậy "

Cậu nói " Anh ấy đột nhiên nôn khan , con muốn đưa anh ấy vào bệnh viện kiểm tra nhưng anh ấy không chịu đi . Con tức giận lớn tiếng với anh ấy 1 chút liền khóc thành như vậy "

Ba Vương nhìn cậu nói " Thằng bé không chịu đi con không biết gọi bác sĩ đến nhà à , sao lại lớn tiếng với thằng bé "

Cậu ngơ ngác nhìn ba Vương 1 lúc rồi nói " Anh ấy là bị ba chiều đến hư mà , con đã gọi Tuyên Lộ tới rồi "

Ba Vương trừng mắt với cậu nói " Mau đưa A Chiến về phòng nghỉ ngơi đi "

Để Em Che Chở Anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ