Chương 33 :
Tiêu Chiến mặt đầy khó hiểu " Tôi quả thật không hiểu anh đang nói gì "
Lời vừa dứt liền nhìn thấy Trương Lãng từ bên ngoài đi vào nói " Mày đã làm gì với con trai tao có cần tao nhắc lại cho mày biết không "
Âm thầm nhếch mép đầy khinh bỉ anh dùng tông giọng đầy ngạc nhiên nói " Trương tổng , tôi còn chưa gặp con của ngài bao giờ thì sao có thể làm gì con ngài chứ "
Gã lại nói " Không phải mày thì không lẽ con tao lại nói dối tao sao "
Anh bất lực nói " Tôi quả thật không có "
Gã đi đến nắm tóc anh kéo mạnh ra sau đem mặt anh ngẩng lên nói " Nếu không phải là mày thì chỉ có thể là thằng chó Vương Nhất Bác làm thôi , mà mày hay nó làm thì có khác nhau sao . Tao xử mày trước rồi sẽ xử thằng chó đó sau , trước tiên tao phải đem mày chơi cho đã rồi sẽ cắt lưỡi và móc mắt mày bù cho con tao "
Nói xong gã liền lao về phía anh , Tiêu Chiến vờ ngã người về 1 bên vừa hay né đi cái ôm của gã . Gã lại lần nữa dang tay muốn ôm anh , anh lại vờ vùng vẫy quyết liệt vô tình đạp trúng bụng gã khiến gã ngã ra sau . Gã tức giận đứng dậy cởi áo khoác ngoài vứt sang 1 bên rồi lại lao về phía anh , vật gã bỏ trong túi cũng vì lực quăng mạnh mà văng đến bên chân của Tử Văn . Hắn khom người nhặt lên nhìn thật kỹ rồi kinh ngạc nhìn về phía Trương Lãng nói lớn " CÁI NÀY Ở ĐÂU ÔNG CÓ "
Trương Lãng nghe hắn hét lớn về phía mình cũng dừng lại động tác xoay người nhìn vật hắn đang cầm nói " Tôi không biết , trước khi ra khỏi nhà thì nhặt được nó trên nền nhà "
Hắn đưa đến trước mặt ông nói " Ông mở lớn mắt ra mà nhìn xem nó là cái gì "
Gã nhìn 1 lúc thì nói " Hình như là 1 bông hoa bằng sắt "
Hắn lại nói " Ông có biết đây là loài hoa gì không "
Gã lắc đầu nói " Nó bị đạp dẹp như vậy tôi làm sao nhìn ra "
Hắn gằng giọng nói " Là hoa dã quỳ bằng sắt "
Gã có chút kinh ngạc nói " hoa dã quỳ , Vương gia "
Hắn tức giận đem vật trên tay ném mạnh xuống nói " Con mẹ nó , con trai ông đắc tội với Vương gia nên bị Vương gia ra tay , ông lại dám lừa tôi vô chuyện này "
Gã im lặng 1 lúc rồi nói " Nhưng bắt 1 đứa điếm như nó chắc cũng sẽ không lớn chuyện đâu , chúng ta giết nó rồi đem chôn trong rừng thì ai mà biết là chúng ta làm chứ . Để nó sống sót trở về là chết cả đám "
Hắn đáp " Đến lúc này rồi thì chỉ còn 1 cách đó thôi "
Gã lại nói " Trước khi giết nó chúng ta cùng chơi 1 trận thật vui đã "
Hắn gật đầu phất tay cho đám đàn em tới gần , xoay người nhìn về phía anh đột nhiên lại nhìn thấy cái nhếch mép đầy khinh bỉ đang hiện diện trên khuôn mặt anh . Bọn chúng còn chưa bước được thêm bước nào thì anh từ dưới nền đất đứng dậy đem sợi dây cột tay mình lúc nãy vứt qua 1 bên , anh nói " Tụi bây nghĩ tụi bây có thể giết được tao sao , chỉ sợ ngay cả 1 sợi tóc tụi bây còn không đụng tới được kìa "
BẠN ĐANG ĐỌC
Để Em Che Chở Anh
Fanfickhông sạch thụ × công sạch , có chút hắc đạo , truyện là ảo tưởng của tác giả nêm sẽ có vài điều bất hợp lý các bạn thong cảm