Chap 4

332 15 0
                                    

Chương 4 :

Với tấm bằng tốt nghiệp xuất sắc Nhất Bác rất nhanh đã được nhận vào bộ phận kinh doanh của Trương Thị . Thời gian lặng lẽ trôi qua , cậu cũng đã làm ở Trương Thị được nửa năm , chủ quản cũng rất tin tưởng vào năng lực của cậu ngày càng giao cho cậu nhiều hợp đồng lớn hơn . Vì việc kí kết hợp đồng Nhất Bác cũng lui tới Devil thường xuyên hơn , hôm nay Nhất Bác vẫn như cũ , cậu kết thúc việc kí hợp đồng thì theo hành lang tối đi đến phòng nghỉ của anh . Nhìn đồng hồ trên tay thấy đã gần 11h đêm chắc có lẽ anh cũng trở về phòng nghỉ rồi , cậu nhẹ đẩy cửa bước vào bên trong liền nhìn thấy Tiêu Chiến nằm dài trên ghế sofa nhắm mắt ngủ rất say . Lặng lẽ quỳ 1 gối trên đất cậu đưa tay xoa nhẹ cặp mày đang nhíu lại vì mệt mỏi . Mà anh vì thật sự mệt mỏi nên áo sơ mi mặc vào cũng không gài nút liền nhắm mắt ngủ , theo động tác xoa mày của Nhất Bác anh khẽ xoay người hướng về phía cậu . Khuôn ngực trắng mịn hiện ra trước mắt cậu , bản năng thúc đẩy cậu đưa tay chạm vào ngực của anh . Cậu bất ngờ khi bản thân có phản ứng với cơ thể của anh , luống cuống muốn kéo lại vạt áo cho anh nhưng lại vô tình khiến vạt áo đối diện rơi xuống . Những vết thâm tím trên ngực và cổ anh làm cho sự khao khát lúc nãy của cậu lập tức bị dập tắt và thay bằng sự đau lòng , cậu đưa tay nhẹ chạm vào những vết thâm tím đó . Tiêu Chiến nhíu chặt mày vì đau rồi cũng tỉnh giấc , nhìn thấy Nhất Bác đang chạm vào ngực mình anh vội ngồi bật dậy kéo lại vạt áo rồi gài nút lại . Anh nói " Em tiếp đối tác xong rồi sao "

Nhất Bác không trả lời câu hỏi của anh , cậu nắm lấy tay anh nói " Chiến ca , anh có thể đừng làm công việc này nữa được không "

Tiêu Chiến có chút khựng lại rồi cười nhẹ nói " Em đang nói cái gì vậy , em biết rõ là ngoài công việc này thì không có bất cứ 1 công việc nào có thể khiến tài khoản của anh mỗi tháng có thêm vài chục vạn "

Nhất Bác lại nói " Mỗi khi nhìn thấy những vết thâm tím trên người anh , nhìn thấy gương mặt mệt mỏi của anh em đau lòng anh . Công việc của em cũng dần trở nên tốt hơn rồi , mỗi tháng có thể kiếm được 10 mấy vạn . Em có thể tiếp tục theo nhóm nhảy , mỗi tháng cũng sẽ có thêm 4 , 5 vạn . Chỉ cần anh kiếm 1 công việc đúng chuyên ngành 1 tháng thu về 4 , 5 vạn nữa là có thể chi trả viện phí cho mẹ rồi "

Tiêu Chiến cảm động nhìn cậu nói " Nhất Bác , anh không thể để em vì anh mà hi sinh nhiều thứ như vậy , tiền của em còn phải tiết kiệm mua nhà , còn phải kết hôn , sinh con . Đừng lo cho anh "

Nhất Bác lại nói " Sao lại không lo cho anh được chứ , em cũng không muốn nhìn thấy bọn họ chạm vào người anh "

Tiêu Chiến cười đánh nhẹ vào vai cậu nói " Nào có em trai nào như em chứ , quản anh cứ như người yêu vậy "

Nhất Bác vô thức nhìn chằm chằm vào anh , anh vẫn giữ nguyên nụ cười đứng dậy nói " Thôi em mau trở về nhà nghỉ ngơi đi mai còn đi làm , anh cũng đến bệnh viện với mẹ đây "

Nhất Bác gật đầu giúp anh bắt xe đến bệnh viện rồi cậu cũng lái xe trở về nhà của mình , cho xe chạy chậm theo con đường về nhà cậu vừa điều khiển xe vừa chìm vào suy nghĩ của riêng mình " Mình chỉ xem Chiến ca như anh trai vậy tại sao lại khó chịu khi người khác chạm vào anh ấy , tại sao lại có phản ứng khi nhìn thấy cơ thể anh ấy . Tại sao lại muốn anh ấy chỉ quan tâm đến mình " . Đưa 1 tay lên xoa nhẹ thái dương cậu khẽ nói " Nhất Bác , mày điên rồi "

Để Em Che Chở Anh Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ