Chương 6 :
Tiêu Chiến còn chưa kịp nhấc chân rời đi thì đã nghe cậu nói " Chiến ca , dù anh có nói như thế nào thì em vẫn không tin anh là con người vật chất như vậy . Đúng , Chiến ca , em yêu anh là thật như em không muốn đem danh nghĩ tình yêu của mình ra để nhốt anh bên cạnh em , để bắt anh phải chấp nhận em . Nếu anh không muốn gặp em nữa em sẽ không làm phiền anh nữa , nhưng nếu 1 ngày nào đó anh cảm thấy mệt mỏi cần 1 người để tựa vào thì xin anh đừng quên em . Em sẽ không xuất hiện trước mặt anh nhưng sẽ luôn ở phía sau anh đợi 1 ngày anh xoay người lại nhìn em "
Nước mắt vô thức rơi trên gương mặt anh , Tiêu Chiến nghẹn ngào nói " Nhất Bác , anh không đáng "
Nhất Bác nhìn vào tấm lưng đang rung lên của anh nói " Chiến ca , xứng hay không em là người biết rõ nhất , xin anh đừng thay em quyết định tình cảm của em có được không "
Tiêu Chiến đưa tay lau nước mắt nói " Trở về đi , đừng đến đây nữa , em nên tập trung vào sự nghệp của mình đi . Nếu có vô tình gặp nhau ở ngoài thì cũng đừng để cho người khác biết chúng ta biết nhau , Nhất Bác xem như anh xin em đi , đừng đem tình yêu trong sáng của em đặt lên người anh . Anh nhận không nổi , tiền em kiếm được hãy củng cố cho sự nghiệp và tương lai của mình . Đừng tiêu tiền vì anh "
Nhất Bác lại nói " Ý anh là muốn em không gặp anh nữa sao , chuyện này em không làm được "
Tiêu Chiến lại nói " Chỉ cần em không đem tình yêu của mình đặt trên người anh thì em có thể gặp anh khi đến thăm mẹ "
Nói xong anh rời khỏi phòng . Nhất Bác thở dài 1 hơi nói khẽ " Chỉ cần còn được gặp anh thì anh muốn sao cũng được , không thể công khai yêu anh thì em sẽ âm thầm yêu anh . Chiến ca đợi em , đến lúc em có mọi tứ trong tay em sẽ cho cả thế giới này biết anh là người mà Vương Nhất Bác em yêu nhất "
Đứng tựa lưng vào tường ở dãy hành lang tối đen , anh điều chỉnh lại cảm xúc đang hỗn loạn của mình . Trấn an lại trái tim đang đập điên cuồng vì những lời nói của cậu , kiềm chặt thân thể muốn dự vào lòng ngực ấp ấm của cậu . Nuốt ngược lại những lời nói " Anh cũng yêu em " mà lúc nãy anh đã suýt nói ra . Đợi đến khi mọi thứ ổn thỏa anh mới đi về phía phòng của Hi Nhiễm , nở 1 nụ cười vui mừng anh đẩy cửa nói lớn " Ca , em vừa nhận được đơn hàng đầu tiên "
Hắn nghe vậy liền vui mừng nói " Vậy sao , là đơn hàng thế nào "
Tiêu Chiến vui vẻ nói " Là đơn hàng thiết kế 1 cặp vòng tình nhân , bên đặt hàng cũng đã cung cấp cho em ngày tháng năm sinh , tên , ngày kỉ niệm của 2 người cùng với mong muốn của họ "
Hi Nhiễm gật đầu nói " Em nhận đơn hàng này được bao nhiêu tiền "
Anh đáp " Em nhận với giá 2 vạn "
Hắn có chút bất ngờ nói " Em nhận rẻ như vậy sao "
Tiêu Chiến cười nói " Em là người mới nếu nhận với giá quá cao thì ai mà thèm đặt chứ , trước mắt cứ nhận giá này đã "
Hi Nhiễm lần nữa gật gật đầu nói " Em tính cũng đúng "
1 tuần sau Tiêu Chiến đem bản thiết kế giao cho bên đặt hàng , rất nhanh anh đã nhận được tin nhắn hồi âm của bên đó . Anh hồi hộp nhấn mở tin nhắn để đọc , may mắn sao bên đó rất hài lòng với bản thiết kế của anh , họ cũng nói sẽ giới thiệu thêm khách cho anh . Thời gian lại lặng lẽ trôi qua , Nhất Bác cũng thường xuyên đến bệnh viện thăm mẹ Tiêu , anh và cậu cũng có trò chuyện hỏi thăm nhau khi vô tình gặp nhau ở bệnh viện . Nhất Bác thật sự không còn những hành động thân mật với anh nữa , cậu cũng không quá quan tâm anh nữa . Chỉ hỏi thăm sức khỏe và cuộc sống của anh , cậu trò chuyện với mẹ Tiêu còn nhiều hơn với anh . Mỗi khi nhìn cậu xoay lưng về phía anh rời khỏi bệnh viện anh lại có chút buồn , anh rõ ràng cảm nhận được cậu có lẽ đã không còn yêu anh nữa rồi . Lần này cũng vậy , cậu đến thăm mẹ Tiêu , cậu nói " Sắp tới con phải đi Nhật công tác 1 tháng sẽ không thể đến thăm mẹ được , đợi đến khi về con sẽ đến thăm mẹ . Mẹ nhất định phải ăn uống đầy đủ biết không , chiến ca bận việc hay trở về trễ mẹ cũng đừng thức đợi anh ấy thức khuya không tốt cho sức khỏe của mẹ "
BẠN ĐANG ĐỌC
Để Em Che Chở Anh
Hayran Kurgukhông sạch thụ × công sạch , có chút hắc đạo , truyện là ảo tưởng của tác giả nêm sẽ có vài điều bất hợp lý các bạn thong cảm