|4| diễm phúc

375 47 21
                                    

Trời hôm nay không phải là quá lạnh nhưng vẫn đủ làm tôi nổi da gà qua mỗi cơn gió.

"Qua kia ngồi đi" Tôi chỉ vào chiếc ghế đá ở công viên nhỏ vẫn còn sáng đèn.

Lúc này tôi mới nhận ra cả quãng đi vừa rồi, Yujin đã nâng cặp sách cho tôi để tôi không mỏi vai.

"Nói đi, sao lại khóc?" Cậu hỏi.

"Tôi không khóc" Tôi phủ định.

"Tôi đâu có bị cận đâu mà không thấy" Yujin thở dài.

"Tôi bị mẹ mắng vì lén không tham gia thi đánh giá" Tôi trả lời.

"Chỉ thế thôi à?"

"Cậu không biết đâu, bố mẹ tôi rất áp lực về mặt học tập. Chỉ cần tôi out khỏi top 30 của khối thì y như rằng tối hôm đó là cơm chan nước mắt" Tôi kể.

"Vì tôi có một đứa em gái vẹn toàn và đức hạnh nên từ nhỏ đến lớn thứ chẳng bao giờ biến mất khỏi nhà tôi chính là so sánh. Cái Tết vừa rồi lại cái Tết tẻ nhạt đối với tôi. Nói thế nào nhỉ? Mấy người học bá như các cậu không hiểu được nỗi niềm của tôi đâu" Tôi lắc đầu.

"Cậu cũng rất giỏi mà" Yujin cười.

"Giỏi sao? Cái thành tích hiện tại mà giỏi à?" Tôi cười khẩy.

"Là do cậu cứ phủ nhận công sức của mình nên mới thấy thế đấy" Cậu nói.

"Do cậu chưa thấy bảng điểm môn tự nhiên của tôi" 

"Về thôi" Yujin đứng phắt dậy.

"Đã gần 10 giờ rồi" Cậu nói nhưng tôi vẫn không có ý định đứng lên.

"Cậu cứ về trước đi, tôi ngồi đây hóng gió một chút" Tôi lắc đầu ngồi im.

"Buổi tối con gái đi một mình không tốt" Nói rồi cậu với lấy cổ tay tôi rồi kéo dậy. Cậu vậy mà cùng tôi về đến tận cửa nhà mà không một lời phàn nàn tôi bướng bỉnh.

"Đến đây là được rồi, cậu mau về đi" Tôi phẩy tay như ra hiệu, cậu chỉ cười một cái rồi cũng ra về.

Rất may mắn vì gia đình tôi chưa về, tôi bật điện nhà xong cũng chạy lên phòng khóa chặt cửa rồi đi ngủ.

"T/b, chút nữa em đến văn phòng gặp cô" Cô Kim nói, tôi cũng biết điều cô sẽ nói tới khi ở trên văn phòng là gì nên cau có nằm ườn ra bàn.

Và y như rằng.

"Hôm qua mẹ em có gọi điện cho cô về việc em muốn tham gia kỳ đánh giá năng lực, vậy tại sao hôm trước em lại không đăng ký?" Cô hỏi.

"Dạ, tại bỗng dưng em cũng muốn tham gia" Tôi cười trừ biện đại một lý do ngớ ngẩn.

"Cô thấy thành tích Ngữ văn của em rất ổn chỉ có điều kỳ thi đã kết thúc không tham gia được nữa rồi" Cô Kim đặt tay lên vai an ủi tôi nhưng cô không biết câu nói đó của cô dường như là phao cứu sinh của tôi.

Nhưng chưa kịp vui mừng được bao lâu thì mẹ tôi tới, trực tiếp ngồi nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm.

"Mẹ của T/b quan tâm tới con cái thật, cất công chị đến tận đây" 

| han yujin x you | Sen rũ trong aoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ