|29| hoa nở trong lồng ngực

392 52 18
                                    

È hèm, nhân dịp đầu năm "Sen Rũ Trong Ao" nhận được một ngàn ngôi sao từ mọi người đã trao tặng cho ẻm, thế nên mình đã ngoi lên đây để cảm ơn mọi người nhiều.

Hình như nhiều bạn chưa đọc chương trước, nếu chưa để ý tới thì qua đọc chương 28 đi ha, rồi mình quay qua chương này thì mới cảm nhận được yêu thương nhó! 💗

_______________________
Trời ngày một tối, không khí Giáng sinh tràn ngập khắp khuôn viên rộng lớn của trường. Sân khấu và cả những ánh đèn lấp lánh đều đã sẵn sàng cho một buổi tối sôi động.

Đang đứng ở gian hàng phụ các bạn học cũ thì tuyết bỗng rơi. Lần này tuyết không rơi dữ dội như lần trước mà nó lả tả trông rất đẹp.

Cả lớp đứng trước cây anh đào khô khốc, trơ trụi rồi cùng nhau chụp những bức ảnh dưới thời tiết thật đẹp.

Không lâu sau đó các tiết mục văn nghệ đã bắt đầu diễn ra. Thầy Hao kéo violin, thứ âm thanh tao nhã kết hợp với tách trà nóng, tuyết vời! Thầy vẫn đẹp trai và kéo đàn hay như ngày nào. Lúc thầy rời sân khấu là lúc chúng tôi tiếc đến đau lòng. Còn có nhảy, có hát, có giao lưu. Cho tới khi Han Yujin bước ra với cây đàn guitar. Cậu ngồi vào chiếc ghế rồi bắt đầu những nốt đầu tiên của bản tình ca tuyệt đẹp "Until I Found You". Một giọng hát nam nhẹ tựa lông hồng vang lên, thầy Hao bước ra. Rồi lại một giọng nữ, lần này là Lee Minyoung. Tôi đứng đó nhìn Yujin không rời, cậu như có sức hút với hình khiến tôi dán chặt mắt vào cậu.

Chàng trai với cái áo len và chiếc cardigan xám, mái tóc khẽ bay trong gió. Han Yujin đẹp đến điên đảo lòng người!

Bài hát nhẹ nhàng, tương tư mới kết thúc thì một thứ thanh âm vang dội kêu lên, giờ quẩy đến rồi! Chất nhạc EDM khiến mọi người không cưỡng lại được mà phải nhún nhảy với nhau.

"TRUNG HỌC SỐ 1 SEOUL!!!" Tất cả cùng hét lên tên ngôi trường.

Tôi thở hổn hển ngồi xuống ghế đá. Quẩy nhiệt tình quá lên giờ mệt không tả nổi. Nhìn ra phía không xa tất cả vẫn đang vui vẻ dưới nền nhạc, họ không những không chán mà ngày càng sung hơn.

"Cậu muốn đi uống trà không?" Yujin tiến lại phía tôi hỏi.

"Vừa hay tớ cũng muốn" Tôi đứng bật dậy rồi đáp lại cậu với giọng hứng khởi.

Cả hai bước đi trên con đường đầy tuyết. Tất cả dường như vắng lặng bởi họ đang chú tâm vào nhịp đập của lễ hội phía bên kia trường học. Cầm được cốc trà tầm xuân trên tay tôi đưa nó lên miệng uống một ngụm.

"T/b này!" Yujin cất giọng gọi tôi, theo lẽ thường tình tôi quay người lại nhìn cậu.

"Tớ đây" Tôi cười.

"Cậu đã bao giờ cảm nhận được rằng những điều tớ đối xử với cậu thật sự là một điều đặc biệt chưa? Đôi khi là cả những hành động nhỏ nhất" Yujin nhìn tôi bằng đôi mắt mà tôi vẫn thường hay nói là ánh mắt đẹp tựa như dải ngân hà. Tôi không nói quá đâu, mắt cậu đẹp lắm.

"Trong những ngày đầu tiên tớ biết cậu sẽ không theo học ở trường nữa, lúc đó tớ cứ như chìm trong mơ hồ. Tớ biết khi ấy cậu đã phải trải qua những gì, nhưng mà không chỉ có cậu đau lòng đâu T/b à. Tớ còn đau lòng hơn cả thế"

| han yujin x you | Sen rũ trong aoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ