|6| mắt cậu

345 44 20
                                    

Khi mới ngủ được gần 4 tiếng, lại có tiếng chuông to báo dậy ngủ. Tôi cố gắng chùm chăn để che đi tiếng chuông đó nhưng mà các bạn cùng phòng bật hết điện lên, xui thay cái bóng điện nó cách tôi có chục cm. Thế là tôi lại lết cái thân đi đánh răng rửa mặt.

Chỉ 30 phút sau lại có chuông thông báo, lần này chắc chắn là tập thể dục rồi.

"Tất cả tập hợp!!!" Tôi đi đến sân giữa, nơi gần ký túc xá nhất. Tôi lấy hít một hơi thật sâu rồi hô thật to khẩu lệnh, tay trái giơ lên cao biểu thị.

Chẳng mấy chốc các bạn đã ùa ra như kiến vỡ tổ, các bạn lớp trưởng thì tập hợp các bạn trong lớp thành 3 phân đội. Tôi để ý thấy rất nhiều bạn nữ còn chưa chải tóc xong, thậm tệ hơn là có người chưa kịp đánh răng đã bị gọi tới.

Vì là tập thể dục nên không có sự giám sát khắt khe của phụ trách chỉ có mấy anh bộ đội đứng nghiêm quan sát. Đứa nào mà le te không tập thể dục là ăn phạt ngay.

"Các lớp điểm số báo cáo!" Tôi nói.

Đợi các lớp báo cáo sĩ số xong cũng mất đến 20 phút. Mãi đến sau đấy mới bắt đầu tập thể dục. Mới sáng sớm mà, cúi cái người xuống thôi cũng đã mỏi nhừ rồi, có người khớp kêu răng rắc.

"Giải tán!"

Cuối cùng buổi tập thể dục cũng đã kết thúc. Các bạn thở dài vì đã hoàn thành bài tập lúc sáng sớm.

Tôi trở về ký túc xá là lại với ngay lấy vỉ thuốc ngậm ho. Thực ra tôi không bị ho kia mà vì cần đến giọng nói rất nhiều nên giữ giọng còn hơn mất giọng phải không?

Tới lúc ăn sáng, vì đi tìm cái áo mà tôi xuống muộn. Trong khi mọi người đã ngồi vào bàn ăn và chuẩn bị ăn sáng thì tôi còn lật đật đi tìm chỗ ngồi. Đáng nhẽ ra tôi sẽ ngồi cạnh Minyoung cơ mà chúng nó mới đổi chỗ cho nhau nên tôi đến là hết luôn.

"Em chưa có chỗ ngồi sao?" Nhân viên nhà ăn hỏi.

"Dạ vâng" Tôi cười ngại.

"Bàn này vẫn còn trống, em ngồi vào đi" Chị đẩy tôi ngồi vào cái bàn 7 người ngồi thì 6 người là nam. Nói thật là ngại không dám xin đôi đũa luôn mặc dù là học cùng lớp đấy.

Tôi của bữa trưa và bữa tối hôm qua vui vẻ cỡ nào thì tới bữa sáng hôm nay ngại ngùng cỡ đó. Ngồi ăn mà tôi cứ tưởng như là ra mắt nhà chồng cơ đấy. Lại còn là ngồi cạnh Han Yujin nữa. Tôi gặp phải sao chổi hả?

"Bắt đầu từ hôm nay trong bữa ăn, ai ngồi bàn nào ngồi yên bàn ấy. Các cô các cậu liên thoắng di chuyển, không có kỷ cương trật tự gì hết. Nếu bắt gặp một trường hợp đổi chỗ, cả lớp sẽ cùng nhau chạy 10 vòng" Thầy phụ trách nhắc nhở phê bình. Còn tôi thì ngớ người vì chục ngày ăn sau phải ngồi cùng bọn con trai.

Các buổi học vẫn cứ diễn ra rất ư bình thường cho đến buổi trưa. Ngồi ăn giữa một đám nam nhân là cảm giác thế nào sao? Là cảm giác như kiểu thế giới này chỉ còn mình bạn là phụ nữ vậy. Cả bữa ăn tỏa ra nồng nặc mùi gượng gạo. Giữa một bàn thức ăn kha khá món nhưng món tôi thích là sườn xào chua ngọt lại ở xa ơi là xa nên tôi không dám với ra chỉ dám gắp rau gắp đậu ở gần.

| han yujin x you | Sen rũ trong aoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ