|5| phút giây dại dột

398 48 21
                                    

Lúc 4 giờ sáng, tôi lại bị Minyoung kéo dậy trong cơn buồn ngủ tột độ.

"Gì thế? 6 giờ mới bắt đầu khởi hành mà" Tôi mắt nhắm mắt mở nói.

"Đã hơn 4 giờ rồi chị ạ" Minyoung đáp.

Tôi ngáp ngủ một cái thật dài vì đêm qua bận cày phim tới tối muộn, tôi ngơ người đi vệ sinh cá nhân. Minyoung cũng đã nấu đồ ăn sáng xong, con bé nấu mì udon. Ăn xong, rửa bát đâu vào đó thì cũng mới 5 giờ. Tôi đi lên phòng kiểm tra túi đồ xem còn thiếu cái gì không, sau đấy là thay quần áo thể dục của trường. Trước khi tới trường, tôi còn không nỡ xa rời chiếc điện thoại thân yêu. Nhưng biết sao giờ, đành cất em nó vào trong tủ rồi đi thôi.

Khi đồng hồ đã đến 5 giờ rưỡi, tôi tắt hết đèn trong nhà rồi khóa cửa. Lúc tới trường nhiều bạn mang cả cái vali to bự, có bạn thì vai đeo balo tay xách vali tay còn lại cầm cả cái túi đồ ăn siêu nhiều.

"Mang nhiều đồ thế này kiểu gì cũng bị nói là đi du lịch cho mà xem" Tôi nói.

"Em thấy chỉ có chị mang ít đồ, để quần áo và đồ dùng cá nhân vào đúng một cái túi xách tay. Chị không sợ thiếu hả?" Minyoung nói.

"Không" Tôi lắc đầu.

"Tất cả các lớp tập trung theo hàng ngũ, đúng 6 giờ chúng ta sẽ bắt đầu xuất phát" Tiếng của cô giám thị đây rồi.

Tôi lật đật đi về phía chiếc xe ghi tên lớp 10-1 rồi đứng xếp hàng theo sự chỉ đạo của lớp trưởng và giáo viên chủ nhiệm. Trong khi lớp trưởng đang điểm số thì chúng tôi cố dỏng tai lên nghe thông báo của nhà trường.

"Báo cáo! Sĩ số của lớp 10-1 có mặt đủ" Cô bạn Seomin dõng dạc nói.

"Lớp 10-1 đã đủ sĩ số, các em lên xe ngồi trước" Cô giám thị nói, cả lớp tôi thở phào nhanh chóng lên xe ngồi.

Tôi và Minyoung không hẹn mà cùng xí chỗ ngồi ở hàng ghế số 5. Hai chị em tôi cười mãn nguyện nhìn nhau. Đồ dùng của tôi khá ít lên để luôn ở dưới chỗ ngồi, còn đa số thì các bạn đều là vali nên phải mang lên trên để có chỗ đi lại.

"Lớp mình nghe rõ, vì các lớp khác có sĩ số khá là đông và xe chỉ có từ 40-45 chỗ ngồi. Xe lớp ta còn thừa 5 chỗ ngồi nên một số học sinh lớp khác sẽ di chuyển qua đây nên các em thông cảm cho các bạn nhé!" Nói rồi một số các bạn học sinh từ lớp khác di chuyển tới đây.

"Chỗ của Yujin và hàng cuối còn trống các em ngồi vào nhé" Cô Kim niềm nở nói.

Tôi quay mặt xuống dưới vừa hay bắt gặp Yujin đang ngẩng mặt lên nhìn. Tôi không biết do chột dạ hay làm sao mà lập tức quay lên. 

Vì đường đi khá xa nên hầu hết học sinh không tám chuyện thì cũng nằm ngủ. Tôi cũng vì rất buồn ngủ mà nằm gật gù trên vai em gái. Khởi hành lúc 6 giờ nhưng 7 giờ rưỡi chúng tôi mới thực sự đặt chân đến nơi tập huấn. Tôi vươn vai một cái thật thoái mái rồi mới đứng dậy. Lúc nhìn thấy Yujin thì tôi mới xoe mắt, cả hai chúng tôi cùng đi một kiểu giày, cùng dùng một kiểu dáng túi đồ xách tay. Tất cả học sinh mới bước xuống đã bị lùa hết vào một chỗ rồi đứng thành hàng ngũ.

"Tác phong nhanh nhẹn! Các cô các cậu là đang đi tập huấn hay là đi du lịch đây hả?" Một nam thanh niên thân hình cao lớn cường tráng bước tới.

| han yujin x you | Sen rũ trong aoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ