10.

2.5K 211 19
                                    

Sunghoon thức dậy đã thấy mình đang ở trên giường của Jay. Cậu nhíu mày, mắt nhắm mắt mở cũng chẳng thấy người đâu. Chắc là hắn ta lên trường rồi. Sunghoon nghĩ mình hôm nay cũng không có tiết thì lại nằm vật trở lại xuống gối, gác tay qua ngang mắt để né tránh ánh sáng mặt trời rọi qua rèm cửa sổ nhỏ, tay kia thì kéo kéo chăn lên.

Mùi pheromone của Jay vẫn còn lưu lại trên chăn gối. Sunghoon khịt khịt mũi, rất tận hưởng mùi hương ấm áp của gỗ tuyết tùng bao quanh cơ thể mình. Cậu không nhớ rõ đêm qua kết thúc thế nào lắm, chỉ biết mình lên đỉnh xong thì cũng mất luôn khả năng nhận thức về mọi thứ xung quanh, Jay tốt bụng mang cậu đi tắm rồi mang cậu trở lại giường, còn tại sao không phải giường cậu thì Sunghoon không biết.

Sunghoon định nhắm mắt ngủ tiếp mà lại không ngủ được nữa, đành dậy luôn. Cậu từ từ ngồi dậy, day day hai mắt để nhìn rõ hơn rồi lại nhẹ xoa eo mình. Cơ thể dần quen với việc này rồi nên Sunghoon cũng không còn có quá nhiều cảm giác với những cơn đau cơ hậu quan hệ nữa.

Đứng dậy xuống khỏi giường, Sunghoon dậm dờ bước đi, thỉnh thoảng hơi nhíu mày vì đau người. Lúc đi qua bàn học, một túi đồ lạ hoắc lập tức thu hút sự chú ý của Sunghoon. Cậu ngó nghiêng trong vô thức, cầm túi nilon trắng lên mà ngó vào trong.

Ở trong là ti tỉ các loại thuốc mỡ, viên nén rồi thậm chí có cả băng cá nhân lẫn miếng dán ức chế mùi hương. Ngoài đống đồ sặc mùi y tế đó ra còn có một ổ sandwich kem dâu từ cửa hàng tiện lợi và hai cục cơm nắm dưới căng tin trường mà Sunghoon yêu thích nữa, với cả gì nữa kia? Sữa vị cà phê nữa hả?

Ai mua những thứ này vậy? Sunghoon hoài nghi cầm tờ hóa đơn vẫn còn vứt bên trong lên, đúng là mặt sau có lời nhắn. Mấy con chữ xiên vẹo nhăn nhúm nhìn là biết được viết trong lúc vội khiến cậu mất mấy phút mới dịch nổi, đọc xong thì liền vo lại thả vào trong túi.

Nhớ bôi thuốc và ăn gì đó, tôi đến trường đây.

Còn không thèm để lại danh tính nữa. Sunghoon cười đầy nhạt nhẽo, thôi thì cũng coi như là hắn ta còn có nhân tính đi. Vì ít ra hắn ta cũng không cái kiểu ăn cho đầy miệng rồi chùi sạch mép bỏ đi. Sunghoon cũng không ngại chấp nhận cái lòng tốt này của Jay, vốn dĩ cậu cũng đang thua rồi, cố chấp thêm chỉ càng khiến cho cậu trông đáng thương hơn thôi.

Đánh răng rửa mặt xong thì cái bụng cậu cũng réo sôi ùng ục. Đợt này Sunghoon hay bị đau dạ dày hơn thì phải, cũng tại cậu căng thẳng nhiều lại còn thức khuya, ăn uống cũng bữa nọ bữa kia, nói chung là đảo lộn hết cả lên, không đau dạ dày cũng phí.

Sunghoon cầm túi đồ lấy hai viên cơm nắm ném vào lò vi sóng, hồi đó nghe lời khuyên của mấy tiền bối khóa trên mua cái này cũng tiện, chủ yếu là Lee Heeseung toàn lách luật khuôn một đống đồ ăn đến phòng Sunghoon rồi cùng nhau đánh chén, nên phòng Sunghoon cũng chất không ít thứ đồ liên quan đến bếp núc. Cậu đổ hết đống đồ còn lại lên giường mình, bắt đầu mày mò hướng dẫn sử dụng.

Trông là thấy tên này chả có tí kiến thức gì về y dược rồi, chắc chắn là tới nhà thuốc thấy có thuốc gì trị đau trị thương là mua hết về không thèm nghe hướng dẫn luôn. Sunghoon mày mò một lúc mới moi được một tuýp thuốc mỡ mà đọc có vẻ liên quan đến công dụng cậu đang cần.

jayhoon | r18 » bite meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ