| 65 |

301 29 1
                                    

"Nếu cậu ta đã nói không có liên quan đến em" Hồng Ảnh vừa lấy dưa muối từ trong hũ ra, vừa nói, "Thì em sốt sắng cái gì?"

Thẩm Tại Luân từ lúc đến nhà Hồng Ảnh tới giờ, chưa ngày ngào ngủ ngon, hai hôm nay Hồng Ảnh hỏi mãi, Thẩm Tại Luân mới miễn cưỡng nói hai câu.

"Chủ yếu là" Thẩm Tại Luân nhồi thịt làm nhân bánh, cúi đầu, "Không yên tâm lắm."

Lý Hi Thừa mỗi ngày đều gọi điện cho cậu, nhưng khi Lý Hi Thừa cúp máy, thì Thẩm Tại Luân sẽ lại bất an.

Cậu cứ nghĩ đến cảnh tượng gặp ba Lý ngày đó.

Lúc đó cậu thấy ghét ông lắm, nói chuyện thấy ghét, thái độ vênh mặt hất hàm thấy ghét, nếu ông không phải ba của Lý Hi Thừa, cậu đã sớm bỏ đi.

Bây giờ Lý Hi Thừa phải xử lý một ít chuyện, rốt cuộc là chuyện gì không thể nói với cậu chứ?

"Nếu em không yên tâm, vậy để chị nghĩ cách giúp em" Hồng Ảnh thở dài, "Lý gia có phải ở tiểu khu Tử Hồ không?"

Tiểu khu Tử Hồ, nổi danh là khu nhà giàu, giá cao cắt cổ.

Thẩm Tại Luân biết địa chỉ nhà Lý Hi Thừa, hồi cấp ba cậu có qua một lần, Thẩm Tại Luân gật đầu: "Đúng rồi."

"Nhà Chu Hoàng Anh cũng ở đó" Hồng Ảnh bỏ dưa muối vào chén, "Anh ta lắm mưu nhiều kế, để chị kêu anh ta chú ý động thái bên nhà họ Lý."

Thẩm Tại Luân rạng rỡ hẳn lên: "Cảm ơn Hồng tỷ!"

"Cảm ơn gì chứ." Hồng Ảnh lườm cậu một cái, "Chị thấy em ngày nào sầu não y như Lâm Đại Ngọc nên mới nghĩ biện pháp hộ em, sau này gặp lại không được than thở nữa, em than một hơi chị đánh em một trận đó."

Thẩm Tại Luân cười cười: "Được, lần tới em thấy chị sẽ cười."

"Tôi không thấy buồn cười." Lý Hi Thừa lười nhác ngồi, một chút cũng không nghiêm chỉnh, anh thờ ơ vuốt ve ngọc thạch trên tay "Bọn họ thấy buồn cười, là chuyện của bọn họ."

"Vèo" một tiếng, một khối vật cứng bay tới chỗ Lý Hi Thừa, anh nhanh chóng tránh né.

Lý Trị ngồi trên bàn, vẻ mặt uy nghiêm, đường nét khuôn mặt vô cùng cứng nhắc, ông chỉ tay vào mặt Lý Hi Thừa: "Sáu năm trước tao đã gặp thằng nhóc này, lúc đó nhà nó cũng coi như có chút sản nghiệp, miễn cưỡng có thể chấp nhận, đáng tiếc sau này đã phá sản, sáu năm sau lại là nó! Vì nó, mày không để ý người khác nhìn Lý gia thế nào, Lý Hi Thừa, tiền đồ mày đâu ?"

"Vâng" Lý Hi Thừa gật gật đầu, "Tôi không phải là ngày đầu tiên làm con trai ngài, tôi có bao nhiêu tiền đồ, ngài không phải rõ ràng nhất sao?"

Hai cha con này xưa nay chưa bao giờ có một cuộc trò chuyện hòa thuận nào, mỗi lần đối thoại nhất định phải châm chọc lẫn nhau, tính cách hai người lại giống hệt nhau, không ai chịu thua ai.

Lý Trị đứng lên, cao giọng: "Thái độ của mày là sao đây!"

"Thái độ này" Lý Hi Thừa lạnh lùng nhìn ông, "Bắt đầu có từ sáu năm trước ba đi tìm Thẩm Tại Luân rồi, ba biết tôi đối với chuyện của em ấy không bao giờ nhân nhượng mà."

| heejake | chuyển ver, bạch nguyệt quang đột nhiên muốn cùng tôi kết hônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ