Thẩm Tại Luân đẩy cửa đi vào, vừa ngồi lên ghế salon, Lý Hi Thừa liền nghiêng đầu hỏi: "Ai gọi vậy?"
Thẩm Tại Luân cúi đầu: "Không có ai hết."
Đây chính là không muốn nhiều lời.
Nhưng ban nãy cửa không đóng chặt, Lý Hi Thừa mơ hồ nghe thấy Thẩm Tại Luân nói mấy câu —— Tôi không đánh ai hết, cậu muốn... Vậy cậu phát đi.
Cùng với sau khi Thẩm Tại Luân nhận điện thoại, ánh mắt nhìn anh...
Tổng hợp suy đoán một chút, chuyện này làm sao cũng không giống như không có ai.
Lý Hi Thừa nhìn Thẩm Tại Luân, xác định đối phương không muốn dài dòng với anh, vì vậy tiếp tục uống canh.
Thẩm Tại Luân ngồi ngẩn người một hồi, sau đó cậu đứng lên: "Uống xong thì mang chén vào bếp đi."
Nói xong câu đó rồi đi lên lầu.
Xác định cậu đã đi rồi, Lý Hi Thừa mới lấy điện thoại ra, gọi cho Vu Lộc, Vu Lộc nhanh chóng bắt máy: "Có chuyện gì?"
Mới nói có chuyện thì tìm hắn, không nghĩ tới thật sự có chuyện.
Lý Hi Thừa ngẩng đầu nhìn cửa phòng Thẩm Tại Luân đóng chặt, trầm mặc, hạ thấp giọng: "Giúp tôi tra một chút xem Thẩm Tại Luân đang gặp chuyện phiền phức gì."
Sau đó anh dừng lại một lát, nghĩ tới Thẩm Tại Luân nói câu "Vậy cậu phát đi", anh cũng là người trong giới, rất nhạy cảm đối với những từ như thông báo, hấp thụ ánh sáng, chuyện này không thể làm anh không nghĩ nhiều, vì thế anh bổ sung: "Tốt nhất là chú ý cử động trên mạng, một khi có bất kỳ manh mối gì, giết chết từ trong trứng cho tôi."
Sau khi nghe xong phân phó của anh, tâm tình Vu Lộc khá phức tạp: "..."
Không thấy Vu Lộc trả lời, Lý Hi Thừa ho khan hai tiếng: "Nói gì đi chứ?"
"Tổ tông ơi" Vu Lộc cảm thấy mình giống như con lạc đà cõng trên lưng một bó rơm lớn, lại có người không ngừng chất thêm, hắn xoa xoa mi tâm, thành khẩn nói, "Tổ tông thân mến của tôi, không biết cậu có phát hiện chuyện này hay không."
Lý Hi Thừa không biết tại sao Vu Lộc bắt đầu đổi chủ đề, anh nhíu mày: "Chuyện gì?"
"Cậu gọi cho tôi hai cuộc" Vu Lộc nói, "Chuyện cậu bảo tôi đi làm đều liên quan với Thẩm Tại Luân."
"À, tôi biết" Lý Hi Thừa ra vẻ đương nhiên, không ý thức được không đúng chỗ nào, "Có vấn đề gì không?"
"Có vấn đề gì không?" Vu Lộc quả thực muốn nhảy đến trước mặt anh "tâm sự" một phen, không tự chủ được cao giọng, "Cậu không cảm thấy có vấn đề à? Còn nói là cùng Thẩm Tại Luân hôn nhân giả! Chuyện đại ngôn xem như trả ân tình cho cậu ta, vậy cậu nói một chút xem, chuyện này là gì đây? Lẽ nào Thẩm Tại Luân không có người quản lý à?"
Vu Lộc chất vấn hùng hồn, mỗi từ đều đúng mấu chốt.
Chuyện này vô luận nói đến chỗ nào cũng không thông, nếu bọn họ chỉ là hôn nhân giả, cũng không có tình cảm, coi như là sáu năm trước từng có một đoạn thời gian đi, nhưng cũng đã sáu năm rồi, tình cảm có sâu cách mấy cũng phai nhạt đi rồi chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
| heejake | chuyển ver, bạch nguyệt quang đột nhiên muốn cùng tôi kết hôn
RomanceChuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, beta cũng như là editor nên đừng rcm hay mang em nó đi đâu nhé. − Lưu ý: tớ sẽ chỉnh sửa hoặc xoá đi một số chi tiết trong nguyên tác để phù hợp với nhân vật hơn. − Nguồn: https://danmei256.wordpress.com/201...