1

7.9K 249 15
                                        

"Ponddd, mày mau mau tránh ra"

"Pond, nghe thấy không"

"Này, bạn ơi!"

/Bụp/

Hôm nay là ngày đầu tiên đến với ngôi trường đại học mà biết bao nhiêu con người ở bên ngoài kia ao ước.

Vì sao ư?

Vì những người học được ở đây không được xem là dạng bình thường. Chỉ cần đứng ở đây, hít thở bầu không khí này thì đã không tầm thường một chút nào rồi. Ngôi trường được mệnh danh là con ông cháu cha đây rồi, còn ngầu bậc nhất nhì giới thượng lưu, không chỉ thế mà những thế lực mafia nắm quyền trong trường này cũng nhiều không đếm xuể.

Thế mà, trong đó lại có năm con người không phải ai muốn chạm vào là được chạm, ai muốn lại gần là có thể gần, cũng quan trọng là có chịu nổi kích thích hay không. Bọn họ là một thế lực mà ai ai cũng kính nể và rén sợ khi nghe đến tên.

Thật tiếc, vừa mới xảy ra đây thôi, một dân thường đã chọc đến ma sói hung tợn. Hắn tên là Pond, người con thứ hai của gia tộc mafia khét tiếng, gia tộc hắn cũng thuộc giới thượng lưu đứng đầu cái đất nước này. Bởi vì là người tầm cỡ nên hắn đi đến đâu liền có người tránh né hoặc vạch đường sẵn cho hắn, thiếu chỉ mỗi cái thảm đỏ nữa thôi.

Hôm nay, lại xui xẻo cho hắn, vừa đi vừa cắm mắt vào chiếc điện thoại và tai nghe với âm lượng khá to, nên bên ngoài có nhiều tiếng động cùng những người bạn gọi tên mình, hắn điều không nghe thấy. Vì, hắn vừa đi ngang qua một sân bóng chuyền, mà ở đây thì bóng bay lung tung không cẩn thận là rơi vào đầu ngay.

Có một nam sinh vừa đập quả bóng chuyền quá sức tay mà bay thẳng về phía hắn. Có lẽ vì đầu năm học nam sinh này mới vào trường nên không biết ở đây có một đàn anh năm cuối không được phép dây vào. Quả bóng vừa bay gần đến hắn thì hắn mới ngước mặt lên, trùng hợp nhìn thấy đường bóng đang lao về phía mình với tốc độ rất cao. Lúc này, hắn cũng lúng túng không biết làm sao, vừa định đưa tay lên đỡ thì có một dáng người lao tới dùng sức bậc lên cao và đập một phát làm lệch đi hướng đang di chuyển của quả bóng.

Người nhỏ trước mặt đã cứu hắn thành công khỏi quả bóng đang đe dọa đến hắn kia. Chân vừa chạm đất, người ấy quay lại, tình cờ đôi mắt đôi bên chạm nhau. Khoảnh khắc ấy, làm tim hắn loạn một nhịp. Bốn mắt đối nhau, cứ thế đứng bất động ở đó nhìn chăm chăm nhau làm ai nấy ngoài cuộc đều căng thẳng. Người nhỏ trước mặt quyết định tránh ánh mắt hắn đi, chớp chớp đôi mắt của mình rồi mới lên tiếng

"Này, bạn có sao không?"

Người ấy đưa tay quơ quơ ngay trước mặt hắn, khi thấy hắn cứ bất động đứng đó mà nhìn chằm chằm mình mãi không thôi. Bỗng hắn giật mình, chớp nhẹ đôi mắt rồi bỏ tai nghe ra, nghiêng đầu hỏi lại cậu.

"Hả? Cậu nói gì?"

"Tôi hỏi bạn có sao không?"

"À, tôi không sao, cảm ơn cậu cứu tôi nhé"

"Không có gì đâu, ơn nghĩa gì, chuyện nên làm mà"

Hắn gật gật đầu mỉm cười, mặc dù ngại ngùng lắm nhưng vẫn cố tỏ ra mình thật ngầu và lạnh lùng. Hắn sợ bị mất hình tượng trước bao người.

[F6] ^My Broken Heart^Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ