"Sao em lại ra đây ngồi, ngoài này lạnh lắm đấy"
Cậu đã ngồi ngoài trời ngắm nhìn ánh trăng phía trên bầu trời xa xôi, cùng những ánh sao vàng lung linh tỏa sáng, còn có những ánh sao lấp ló trong những áng mây. Trong lòng có chút nhớ về chuyện xưa cũ, một phần cậu cũng muốn buông bỏ tất cả ngay tại khoảnh khắc này. Pond từ xa tiến đến gần chỗ cậu, khoác lên vai cậu một chiếc áo ấm. Vào mùa đông, tiết trời thường trở nên lạnh lẽo đi, nhưng sao trong lòng hiện tại lại ấm áp vô cùng. Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh cậu, cậu nhìn từng hành động của hắn, nhìn hắn một lúc
"Em không lạnh, em chỉ muốn ra đây ngồi một lát"
"Em lại muộn phiền việc gì sao?"
Cậu biết hắn là đang lo lắng cho cậu, nhưng sao ánh mắt cùng gương mặt này của hắn lại khiến cậu có suy nghĩ, hắn là đang thắc mắc nhiều hơn nhỉ?
"Pond"
"Hửm"
Tông giọng trầm ấm của hắn vang lên giữa khí trời bình lặng, khiến trái tim cậu càng rạo rực hơn. Đừng dùng chất giọng này có được không? Cậu không kìm nén được cảm xúc của mình mất. Phuwin lấy hết bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt hắn, lên tiếng
"Bao lâu nay bên cạnh nhau, anh biết em vẫn chưa tha thứ cho anh có phải không?"
Pond có chút tránh né ánh mắt của cậu, trông sắc mặt của hắn, cậu nhận ra một tia u buồn trong ánh mắt hắn. Nhưng Pond đã nhanh chóng che giấu nó đi bằng cái gật đầu, dùng nụ cười ôn nhu trao lại cho cậu cái yêu thương. Hắn vẫn đang đợi cậu, cho dù đánh đổi cả đời hắn cũng cam tâm tình nguyện. Nhưng giờ phút này cậu lại dùng vẻ mặt nghiêm túc nhất nói với hắn, làm hắn có chút lo lắng, hồi hộp
"Vậy thì anh nghe cho rõ đây...em...em tha thứ cho anh rồi đó"
Pond có chút bất ngờ mà hỏi ngược lại cậu
"Thật sao?"
Chỉ chờ cái gật đầu từ cậu thôi là hắn liền nhanh chóng ôm cậu vào lòng, sự ấm áp khi ôm cậu thật thích.
"Anh vẫn chưa nghe được câu yêu từ em nhỉ?
Phuwin thì thào bên tai hắn, khiến cả hai ở giây phút này đều có chút đỏ mặt. Yêu nhau rồi vậy mà lại khiến hai người càng ngại ngùng hơn. Có lẽ sau bao nhiêu sóng gió mà vẫn về được bên nhau là một kỳ tích nhỉ?
"Em yêu anh, Pond"
"Anh cũng yêu em, Phuwin của anh"
Trong cuộc đời, ai cũng sẽ có lỗi lầm, nhưng biết sửa chữa lỗi lầm mình gây ra, không trốn tránh trách nhiệm. Đó là sự bắt đầu mới...
_____________________
Có một đôi tình nhân đang cùng nhau ngồi ở tầng sân thượng của trường, trốn học đi tình tứ với nhau. Trên đây phong cảnh có vẻ mát mẻ hả? Còn được ngắm nhìn toàn bộ thành phố trong tầm mắt. Ôi! Không lãng mạn đến mức đó đâu, đây là đời thực không phải trong tiểu thuyết.
"Ngoài kia người ta yêu nhau như thế nào nhỉ?"
Cậu trai nhỏ ngồi trong lòng cậu trai có chút lớn hơn mà thì thào hỏi. Cậu nhìn phía dưới sân trường hình như có người đang tỏ tình. Hóng chuyện một chút, hình như người kia đã đồng ý rồi. Nhìn cảnh tượng này lại thấy tủi thân, giờ hai người ngồi đây đã là năm cuối, còn người tỏ tình và được tỏ tình kia chỉ mới năm nhất thôi. Tuổi trẻ còn chưa trải sự đời, nhưng tình yêu của họ thật đẹp, thật lãng mạn. Mà cậu cũng có thua kém gì người khác đâu, câu chuyện của cậu và hắn viết thành một quyển tiểu thuyết cẩu huyết xuất bản còn được.

BẠN ĐANG ĐỌC
[F6] ^My Broken Heart^
FanfictionSs1 : My Broken Heart Thể loại : Mafia, Sinh tử văn, trả thù, tầng lớp thượng lưu × tầng lớp xã hội. CP chính : F6 × JoongDunk, PondPhuwin, GeminiFourth. Ss2 : Người yêu tôi là tổng tài