Chương 16: Nhiệm vụ

560 82 0
                                    

Học đến hồn vía lên mây rồi à?

--------------

Chế độ diễn kịch của Thiệu Minh không kéo dài bao lâu, mắt thấy bạn cùng bàn không nói nên lời, đang sững sờ nhìn mình, hắn rất hiểu lòng người mà thu lại vẻ chua xót trên mặt, thẳng lưng hỏi: "Cậu không làm được câu nào?"

Chúc Đồng: "...."

Cậu lặng lẽ đẩy tờ đề qua chỗ hắn.

Là một câu về hàm số.

Đã biết vector, yêu cầu tìm giá trị sin.

Thiệu Minh hơi nhướn mày: "Mang tờ nháp qua đây."

Chúc Đồng đưa tập nháp cho hắn.

Thiệu Minh cầm bút, bắt đầu viết các bước giải.

Ngón tay hắn thon dài, năm ngón tay cong lại lộ ra khớp xương rõ ràng, hệt như những bàn tay trong các video cuồng tay đẹp trên mạng.

Chúc Đồng không kìm được nhìn nhiều hơn mấy lần, đến khi Thiệu Minh bắt đầu giảng bài, cậu mới hoàn hồn chú ý vào tập nháp.

Mặc dù giọng Thiệu Minh đều đều, đến nhấn nhá cũng chẳng có, nhưng lại nói rất dễ hiểu.

Hắn viết đến bước giải nào trên giấy thì đều dừng lại giảng giải tỉ mỉ cho cậu nghe.

Chúc Đồng ngẫm theo từng bước, suy nghĩ của cậu dần dần thông suốt, trên mặt lộ ra vẻ bừng tỉnh.

Giảng giải xong một hồi, Thiệu Minh đặt bút xuống: "Cậu thử tự giải lại xem sao."

Chúc Đồng gật đầu, cầm tập nháp về chỗ mình.

Cậu mở ra trang giấy Thiệu Minh đã viết qua, làm lại một lần nữa trên tờ mới.

"Ừm, làm tốt lắm."

Chúc Đồng nghiêng đầu nhìn qua, thấy bạn cùng bàn lại lấy tay chống đầu, mỉm cười nhìn cậu làm bài.

Chúc Đồng rất có cảm giác thành tựu, đôi mắt cậu như sáng lên.

Thiệu Minh công nhận: "Cậu nhớ công thức khá tốt, chẳng qua chưa biết cách vận dụng vào bài mà thôi."

Lúc hắn giảng đề, cậu nghe một chút đã hiểu cách làm, kiến thức cơ sở khá ổn.

Chúc Đồng hỏi: "Vậy phải làm thế nào?"

Thiệu Minh: "Làm nhiều đề là được."

Chúc Đồng gật nhẹ: "Cảm ơn."

Thái độ của cậu hết sức nghiêm túc, ánh mắt cũng vô cùng kiên định, Thiệu Minh không nhịn được cười cười: "Cậu thích học như thế, trước đây từng làm đề rồi à?"

Chúc Đồng thuận miệng nói: "Trên trường thi thoảng sẽ làm, còn trong viện thì ít hơn."

Trường mà cậu theo học lúc trước, trong lớp toàn là con ông cháu cha, đâu đâu cũng có học sinh học kém, cho nên ngay cả bài tập về nhà các thầy cô cũng không cho.

Mà trong viện lại càng không cần nói, cứ mười người đến khám thì có mười một người đều dặn cậu cần phải tĩnh dưỡng nhiều hơn.

Vai ác ốm yếu chỉ muốn sống sótNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ