Chương 98- Hoàn

9.3K 897 282
                                    

Ánh nắng sớm chiếu nhè nhẹ lên chiếc giường đang có hai người ôm nhau ngủ, Dunk hiện tại đang chui đầu vào người Joong mà ôm, anh vẫn còn chưa chịu tỉnh giấc. Joong thức giấc trước anh, khẽ đưa mắt ngắm nhìn Dunk đang say sưa ngủ cạnh mình rồi bật cười, hắn gỡ nhẹ cánh tay đang ôm người mình của Dunk ra, rồi đi đến cửa sổ mở rèm.

Ánh vàng nhạt càng chiếu thẳng vào người Dunk, anh khẽ nhăn mày vì ánh sáng kia không còn dịu nhẹ nữa mà đột ngột chói lên một chút. Dunk dụi mắt, chưa kịp định hình đã bị Joong hôn một cái, là nụ hôn chào buổi sáng hắn thường làm.

" Dunk, dậy đi, em quên hôm nay là ngày gì à?"

Joong cất tiếng, Dunk khẽ mở mắt ra, anh không quên, anh nhớ chứ, hôm nay là ngày mà anh cùng hắn đi lựa đồ cưới cho hai người, bọn họ sẽ đặt may đồ cưới thiết kế riêng, tháng sau bọn họ sẽ kết hôn, thông tin này cũng đã thông báo đến tất cả mọi người.

" Ưm...lát nữa đi được không Joong"

" Không được, em sẽ làm phiền họ đấy"

Hắn là chủ tịch của một công ty, sự đúng giờ rất quan trọng, đặc biệt hôm nay hắn hẹn nhà thiết kế nổi tiếng nữa, bọn họ đã bay từ Mỹ sang chỉ để giúp hắn cùng anh đo áo cưới, cho nên hắn rất chuẩn mực. Joong ôm Dunk ngồi dậy, sau đó bế luôn anh vào trong nhà tắm giúp anh vệ sinh cá nhân, khi bước ra cũng giúp anh thay luôn đồ. Dunk cũng đã tỉnh táo được đôi chút, anh ngồi im trên giường ngắm hắn đang đeo đồng hồ. Dunk đứng dậy cầm cà vạt thắt cho hắn, chỉnh cổ áo của hắn ngay ngắn lại

" Đi thôi"

Joong cùng Dunk sau đó đi ra khỏi nhà, cả hai cùng đi gặp nhà thiết kế. Tháng sau, mẫu áo cưới của hai người được gửi thẳng về Thái Lan, Dunk thích thú ngắm nhìn bộ đồ rất vừa ý, sau đó đột nhiên lại bị hắn đuổi đi thay thử.

Dunk từ trong phòng thay đồ bước ra cùng với bộ đồ màu trắng trên người khiến hắn nhìn không rời mắt, hắn cũng không biết đã bao nhiêu lần cảm thán anh đẹp rồi, bây giờ khen nữa có phải là dư thừa quá rồi không. Dunk bước đến ôm Joong, hai người cùng trao nhau một nụ hôn hạnh phúc...

" Em là một bông hoa vạn người muốn hái, nhưng người hái được em chỉ cho phép duy nhất mình anh"

Dunk Natachai

------------------------

Hôm nay, sân huấn luyện bỗng dưng ồn ào hơn hẳn bởi vì Phuwin lần này lại đến cùng Pond. Cậu vừa chế tạo được một loại súng mới, loại súng giảm thanh đặc biệt nhưng hơi khó sử dụng. Phuwin thử bắn mãi nhưng vẫn không thể trúng hồng tâm, cảm giác nó cứ bị thiếu một lỗi gì đó mà cậu chưa phát hiện ra để sửa.

Phuwin bực mình dữ lắm, đến nỗi thuộc hạ của hắn cũng nhìn thấy toàn thân cậu toàn là lửa giận, bọn họ đang thầm khóc trong lòng, hi vọng lão nhị nhanh chóng đến dỗ dành đi, nếu không cái tấm bia kia sẽ bị cậu làm cho nát mất.

Pond vừa trở ra từ kho vũ khí, nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của đám thuộc hạ mình thì biết Phuwin đang có vấn đề, hắn tiến đến gần cậu rồi cất tiếng hỏi

[F6] Phi Vụ Cuối CùngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ